Kỳ Thiệu Nguyên vừa dứt lời thì Vệ Từ Phong đã lập tức đứng dậy đi về phía cậu ta, lạnh lùng nói: “Cậu không cởi cũng được thôi, để tiểu gia đây đích thân cởi giúp cậu!” Kỳ Thiệu Nguyên: “Vệ Từ Phong! Dừng tay...
cái đồ chết tiệt này!”
Lúc này, tại điểm xuất phát.
“Chuẩn bị, lên xe!” Lão gia tử Hạ Định Khôn nói xong, mọi người nhanh chóng ngồi vào xe đua của mình.
Lâm Yên cất bước đi tới bên cạnh xe, thế nhưng lắc lư nửa ngày vẫn chưa chịu mở cửa xe ra.
Thấy thế, Hạ Định Khốn khẽ nhíu mày, chắc không phải đến cửa xe cũng không biết mở đấy chứ? Hạ Hùng cười lạnh trào phúng: “Thật là quá mất mặt.” “Chị Yên, chị..” Hạ Nhạc Phong ngồi trên ghế lái sửng sốt nhìn Lâm Yên.
“Mở cửa giúp chị!” Lâm Yên không chút biến sắc nói.
Loại xe đua cấp thấp thế này, đây là lần đầu tiên cô sờ vào nên không biết mở như thế nào.
Hạ Nhạc Phong: “.” Hạ Nhạc Phong cởi đai an toàn, giúp Lâm Yên mở cửa xe từ bên trong.
Lúc này Lâm Yên mới khom lưng chui vào trong xe.
Hạ Nhạc Phong thắt chặt dây an toàn một lần nữa rồi nói với Lâm Yên: “Chị cài chắc đai an toàn nhé.” Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hạ Nhạc Phong khẩn trương nắm lấy tay lái, tập trung nhìn chằm chằm cờ lệnh phía trước.
“Đừng khẩn trương.” Lâm Yên nói với cậu ta.
“Chị Yên...
em không khẩn trương!” Hạ Nhạc Phong đáp.
“Trán đầy mồ hôi kia kìa.” Lâm Yên rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478598/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.