“Lão Đại tự tay ký cho...
lại còn có cách liên lạc?” Vẻ mặt của Vệ Từ Phong lúc này đã hoàn toàn đờ ra.
“Thế nào? Chữ ký là thật đấy không phải là giả đâu, không tin thì chúng ta tìm chuyên nghiệp giám định! Nếu là giả thì tôi gọi cậu là ba!” Kỳ Thiệu Nguyên ngạo nghễ nói.
“Cậu...
cậu là đồ chết tiệt!” Trong mắt Vệ Từ Phong ngập tràn sự tức giận, xem thái độ của Kỳ Thiệu Nguyên thì không giống như đang nói láo.
“Ha ha ha...
tức cũng chẳng có tác dụng gì đâu!” Kỳ Thiệu Nguyên ngồi lại chỗ của mình, vắt tréo chân rung đùi đầy đắc ý.
1 “Tên chết tiệt...
nhất định là cậu có chuyện gì giấu tội! Khai mau!” Vệ Từ Phong đi tới bên cạnh Kỳ Thiệu Nguyên tra hỏi.
“ọc, làm quái gì có bí mật nào! Không có đâu!” Kỳ Thiệu Nguyên lắc đầu trả lời.
“Vừa nãy cậu nói cậu có cách liên lạc với Lão Đại? Rốt cuộc là sao, mau nói rõ ràng đi! Không được, cậu đưa cách liên lạc với Lão Đại cho tôi!” Vệ Từ Phong hùng hổ nói.
Nghe Vệ Từ Phong nói vậy, Kỳ Thiệu Nguyên lập tức biến sắc.
Lúc này cậu ta mới nhận ra, vừa rồi do quá đắc ý mà cậu ta đã lỡ miệng, quả nhiên cái mồm của cậu ta không thể giữ được bí mật gì, sớm muộn gì cũng khai ra hết sạch sành sanh! “Mau đưa cách liên lạc với Lão Đại cho tôi!” Vệ Từ Phong gần như kích động nói.
“Cái đó...
tôi có đầu! Vừa rồi chỉ chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478597/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.