Hình như cô đã hiểu lầm một vài chuyện, những chuyện mà mẹ, chú hay ông ngoại của cô gặp phải không phải do ngài Bùi làm.” Nét mặt Lâm Yên khẽ thay đổi: “Sao cơ...?” Nhưng mà vừa rồi chính Bùi Duật Thành đã thừa nhận mà! Trình Mặc gật đầu, khẳng định: “Thông thường, tất cả chỉ thị của ngài Bài đều sẽ phải thông qua tôi, mà tôi lại chưa bao giờ nhận bất cứ chỉ thị nào như thế cả.” Đêm qua đúng là Bùi Duật Thành đã gọi anh tới, thế nhưng lại không giao cho anh bất cứ chỉ thị nào.
cả đêm qua, anh ta chỉ im lặng đứng một bên nhìn Bùi Duật Thành hút thuốc.
Cho nên việc này không thể nào là do Bùi Duật Thành làm.
Vừa rồi khi nghe Lâm Yên buộc tội Trình Mặc đã rất muốn đứng ra giải thích, thế nhưng tình hình lúc đó anh ta quả thật không thể chen lời vào.
Chưa kể Bùi Duật Thành còn dứt khoát thừa nhận khiến anh ta lại càng không thể lên tiếng.
Hiện tại, thấy cả hai người có vẻ đã bình tĩnh lại, anh ta mới tìm được cơ hội để nói rõ.
Sau khi giải thích xong, anh ta nhìn về phía Quý Lan đang quỳ một chân ở phía góc phòng.
Lúc này, trên mặt Quý Lan đầm đìa mồ hôi lạnh, cô ta căm phẫn nghiến răng nói: “Là do tôi làm, anh Duật không hề biết chuyện này!” Lâm Yên nghe vậy liền nhíu mày, thảo nào lúc trước cô ta lại uy hiếp cô như vậy, hóa ra mọi chuyện đều do một tay cô ta làm ra.
Lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478558/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.