“Tinh Trầm! Cậu làm cái trò gì thế? Quý Lan quát Tinh Trầm.
“Cứu chị.” Tinh Trầm lạnh giọng nói.
Người khác có thể không nhận ra nhưng cậu ta lại nhìn rõ rành rành.
Nếu không phải cậu ta đạp bay Quý Lan vào phút cuối thì e rằng cổ của Quý Lan đã bị Lâm Yên bóp nát.
Thế nhưng chính Quý Lan lại không phát hiện ra, thật là nực cười.
Lúc này, đến ngay cả Bùi Vũ Đường cũng phát hiện ra Lâm Yên vừa ngốc vừa đáng yêu không giống với mọi ngày.
“Hừ, cứu tôi? Cậu cho rằng lão Đại thật sự coi trọng cô ta sao? Cô ta chỉ là thuốc an thần mà thôi.” Quý Lan cười nhạt.
Quý Lan không hiểu hàm ý của Tinh Trầm, chỉ cho rằng cậu ta có ý rằng nếu cô ta làm Lâm Yên bị thương thì Bùi Duật Thành sẽ không bỏ qua cho cô ta.
“Ngu ngốc!” Tinh Trầm nhún vai, “Tùy chị thôi, muốn thì tiếp tục đi.” Nói xong liền quay lại ghế sofa của mình.
Quý Lan lập tức bật dậy rồi lao về phía Lâm Yên.
Lâm Yên nhìn Quý Lan đang lao tới, cố gắng không để bản thân mất khống chế hoàn toàn, nếu như cô mất khống chế hoàn toàn thì...
Cô vẫn luôn biết sức lực của mình lớn hơn người bình thường rất nhiều, cho nên mấy năm nay có rất ít khi sử dụng đến, cũng không muốn sử dụng đến.
Nhất là những thời điểm cô không kiềm chế được thì hậu quả còn đáng sợ hơn.
Sát khí trên mặt Quý Lan càng lúc càng nhiều, cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478553/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.