Lâm Yên nhìn chằm chằm vào Không Quân, sắc mặt không chút thay đổi, cô nói: “Có muốn chơi một chút không?” “Ha ha ha, đúng là đồ không biết trời cao đất rộng! Nếu không nhờ lượt đua thêm này thì cô có cơ hội được đua với đội trưởng của chúng tôi chắc? Thế này đã đủ cho cô khoác lác cả đời rồi!” Một đội viên của Speed lớn tiếng cười nhạo Lâm Yên.
Nhưng khi Không Quân nhìn thấy Lâm Yên thì nụ cười đắc ý trên mặt hắn ta lập tức cứng đờ rồi dần tan đi.
Trong mắt hắn ta hiện lên vẻ bàng hoàng không thể tin nổi.
Không Quân nhíu chặt chân mày, lắc mạnh đầu rồi dùng tay bóp trán, chẳng lẽ hắn ta gặp ảo giác...
hay là nhìn nhầm rồi? Một lát sau, Không Quân lại nhìn lại Lâm Yên một lần nữa.
Ánh mắt của hắn ta dừng trên người Lâm Yên rồi dần trở nên kích động, thậm chí còn cực kì khoa trương mà vô thức lùi về đằng sau mấy bước.
Làm sao có thể...
Làm sao có thể như vậy chứ! Hắn ta đang nằm mơ sao?
Cô gái này...
Gương mặt đó...
Tử thần đường đua...
Yeva!
Không Quân nhìn chằm chằm Lâm Yên một lúc lâu rồi hít ngược vào một hơi.
Tuy nói mỗi lần Tử thần đường đua xuất hiện đều rất chú ý đến việc che giấu gương mặt của mình, thậm chí người ta còn không biết Yeva là nam hay là nữ, dễ nhìn hay khó nhìn.
Thế nhưng, Không Quân thật sự đã nhìn thấy vẻ ngoài của Yeva.
Năm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478509/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.