“Cho mấy cậu thêm một cơ hội?” Không Quân nghe vậy chỉ cười lạnh một tiếng, “Trên đường đua, thắng tức là thắng, thua tức là thua! Mấy cậu thua cuộc rồi liệu có thể chỉ vào đối thủ mà nói rằng có gan thì đấu lại một lần nữa, vừa rồi chỉ là tôi mắc sai lầm?” Mấy đội viên của Speed bị câu nói này của Không Quân làm cho câm lặng.
Đúng như những gì Không Quân nói, trên đường đua thắng tức là thắng, mà thua tức là thua, chỉ chú trọng đến kết quả cuối cùng, ai quan tâm mình có xảy ra vấn đề hay có mắc sai lầm không? “Lần này các cậu thật sự khiến tôi quá thất vọng, bốn người đầu với một đứa con gái nhưng lại bị người ta đánh bại! Xem ra tôi phải tính toán xem có nên đổi thành viên khác hay không!” Không Quân lạnh nhạt nói.
Đám đội viên nghe thấy vậy đồng loạt cúi gằm mặt xuống đất.
Đúng vậy, Không Quân nói không sai, chuyện bốn người bọn họ bị đánh bại bởi một đứa con gái mà truyền đi thì...
“Được rồi, Không Quân đừng trách bọn họ nữa.
Dù sao cũng chỉ là thi đấu giao lưu thôi, không phải thi đấu chính thức.
Huống hồ đối phương cũng không có danh tiếng gì, chẳng qua là khinh địch cho nên mới không cố hết sức thi dầu, điều này có thể thông cảm được.” Tống Tử Nghĩa đứng bên cạnh cười nói chữa cháy.
Mấy đội viên kia lập tức nhìn gã bằng ánh mắt cảm kích.
Bọn họ cho rằng Tống Tử Nghĩa đã nói đúng những gì bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478508/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.