Chị Lăng thấy cô làm việc chịu khó nên mới kéo cô về công ty, làm trợ lý cho các nghệ sĩ người người ngưỡng mộ.
Tuy Đa Đa không hiểu biết nhiều nhưng cô bé biết không thể phản bội ân nhân của mình, đặc biệt là vào lúc này.
Cô bé cười lạnh một tiếng, nói: “Không cần, cổ đi mà giữ lại chút tiền ấy để làm phẫu thuật thẩm mỹ đi!” Lời nói này của Đa Đa quả thật đã đâm trúng tim đen của Tưởng Tư Phi, sắc mặt của cô ta lập tức đen sì: “Cô.” Chu Man Thiến bước lên an ủi: “Bỏ đi Tư Phi, con nhỏ này không biết tốt xấu nên mới đi theo loại nghệ sĩ như Lâm Yên! Sau này chắc chắn phải ăn quả đắng!”
Đa Đa vác gương mặt nhỏ nhắn âm trầm đi về, viền mắt cũng hơi đỏ, vừa nhìn là biết đã bị chọc tức.
“Sao thế?” Triệu Hồng Lăng vội hỏi.
“Chị Lăng, em không sao, nhưng mà đám người đó thật quá đáng! Tưởng Tư Phi kia rõ ràng đang cố ý làm khó dễ...” Triệu Hồng Lăng nhìn Đa Đa bằng ánh mắt phức tạp, sau một lát trầm mặc mới lên tiếng: “Trước đây vì Tư Phi thiếu trợ lý nên chị mới kéo em về, từ trước tới giờ em vẫn luôn ở cùng Tư Phi.
Trợ lý vốn dĩ đều sẽ đi theo nghệ sĩ, dù sao cũng đã quen thuộc với nhau rồi, nếu như em.” Đa Đa nghe Triệu Hồng Lăng nói “ẩn ý” như vậy lại càng thêm kích động: “Chị Lăng, chị nói cái gì thế! Em mặc kệ, em không quan tâm mình theo nghệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478446/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.