cái này không tệ này!” Đa Đa dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn cô: “Cái này chắc thôi đi! Chị đứt tay một cái cũng phải đăng lên weibo, diễn xuất thì tệ hại, tài nghệ thì không có, trình độ nghiệp vụ thì đội sổ! Cái gì cũng sai lại còn thích soi mói như ngôi sao lớn.
Như vậy còn muốn tạo hình tượng cần cù chăm chỉ chuyên nghiệp?” Lâm Yên cứng đờ khóe miệng, tuy cô rất muốn giải thích nhưng lúc trước đúng là cô đã tạo ra ấn tượng như vậy, có muốn giải thích cũng không giải thích được.
Thế là, cô lật sang trang thứ hai: “Hình tượng thông minh học giỏi? y, em cảm thấy cái này rất hợp với em!” Biểu cảm trên mặt Đa Đa lại càng khiếp sợ hơn, tiếp tục đâm chọc: “Chị Yên, mời chị tỉnh táo lại một chút! Có ai không biết chị chỉ có đến bằng cấp ba, chưa từng thi đỗ đại học mà còn đòi thông minh, học giỏi?” Lâm Yên: “...” Không phải là cô không thể thi đỗ đại học mà là không muốn học tiếp nữa có được không? Nhớ năm đó, cô là trạng nguyên toàn tỉnh ban khoa học tự nhiên nữa...
Hồi đó sức khỏe của mẹ cô còn ổn, có thể làm chút việc vặt, cộng thêm việc cô dành thời gian ngoài giờ học đi đánh game thuê kiếm thêm nên tiền sinh hoạt trong nhà vẫn đủ dùng.
Thế nhưng, năm cô thi đại học, Lâm Thư Nhã yếu đuối từ nhỏ đột nhiên bị ngã xuống nước khiến bệnh cũ tái phát, cần một số tiền lớn chi trả tiền phẫu thuật và thuốc men.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478409/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.