Vương Xảo Tuệ và Hạ San San nhìn tập kẹp tài liệu trong tay Lâm Yên, bên trong là một xấp hóa đơn to nhỏ đủ loại.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt hơi thay đổi.
“Lâm Yên! Mày dám! Mấy thứ này là mày mua cho nhà tao, là mua cho mẹ con tao tức là đồ của tao! Làm gì có đạo lý cho rồi còn lấy lại!” Vương Xảo Tuệ gào lên.
Lâm Yên bật cười: “Ồ, thì ra bà cũng biết là do tôi mua cơ đấy! Đúng là tôi mua không sai, nhưng tôi chưa hề nói là tặng cho hai người.
Thế nào? Bây giờ có gì để chứng minh là tôi đã tặng nó cho hai người không?” “Con khốn nạn này, mày...
mày..” Ý cười trong mắt Lâm Yên dần vơi đi, “Đừng ngẩn ra đó nữa, mang đồ đi! Mang đi được, tôi sẽ trả tiền gấp đôi cho các anh.” Mấy nhân viên ban đầu cũng không muốn dính vào thị phi này.
Thế nhưng khi nghe được tất cả đồ đạc này đều là của Lâm Yên, bản thân cô cũng trả giá gấp đôi thì không chút do dự đẩy Vương Xảo Tuệ ra, nhanh chóng đi vào đúng gói đồ đạc.
“Các người dùng tay! Dừng tay!” “Không được chạm vào đó! Đó là bàn trang điểm của tôi! Không được chạm vào bàn trang điểm của tôi!” “Lâm Yên! Mày làm như thế là bắt nạt mẹ góa con côi, mày...
mày không cảm thấy có lỗi với cậu mày sao?”
Không bao lâu sau, trong tiếng la hét của hai mẹ con Vương Xảo Tuệ, những nhân viên chuyển nhà dựa theo chỉ thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478376/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.