Chương trước
Chương sau
Bùi Vũ Đường có nằm mơ cũng không ngờ được, vốn dĩ cho rằng mình phải quỳ xuống gọi người ta là ba đã thê thảm lắm rồi, hiện giờ thì phải gọi tận hai lần! Sau khi Tống Diệu Nam vượt qua, rốt cuộc Lâm Yên cũng khởi động.

Vù ù ù ù....

Trong nháy mắt chiếc xe xuất phát, cảm giác gia tốc nhanh khủng khiếp khiến Bùi Vũ Đường phải sửng sốt.

Sau đó cậu ta chứng kiến “tiểu bạch thỏ” nhàm chán ngồi trên ghế lái một tay đỡ trán, một tay đặt trên tay lái dùng tốc độ êm ru như nước chảy mây trôi vọt lên, vượt qua khúc cua rồi nhanh chóng ép sát Tổng Diệu Nam, giống như...

cô và chiếc xe này đã hòa làm một.

Bùi Vũ Đường: “...” Tống Diệu Nam ở phía trước vẫn còn đang đắc ý thì bất ngờ nghe được tiếng động cơ ở phía sau.

Chuyện gì thế này? Con nhóc kia...

đuổi kịp gã? Sơ suất rồi! Không ngờ con nhóc này cũng có chút tài năng!

Hừ, có điều, cái mà gã am hiểu nhất chính là chặn đầu, tuyệt đối không có một ai có thể từ phía sau vượt lên gã được.

Vừa rồi Bùi Vũ Đường đã bị gã chèn ép cả một đường đấy thôi.

Tống Diệu Nam: “Bảo bối chờ xem, đợi lát nữa anh không chỉ chặn đầu của bọn nó mà còn ép bọn nó ra khỏi đường đua!” Mỹ nữ ngồi bên ghế phó lái cười thích thú: “Anh Nam của em là giỏi nhất! Cho bọn nó biết mặt mũi đi anh!” Tống Diệu Nam: “Bảo bối, ngồi cho vững nào, xem anh chơi chết bọn...” Tống Diệu Nam còn chưa dứt lời thì chiếc xe Ferrari đỏ rực phía sau đã vượt lên gã ở khúc cua ngoằn ngoèo này bằng một góc vô cùng xảo quyệt, tiếp đó là bỏ xa gã một khoảng cách dài.

Mỹ nữ ngồi ghế phó lái: “...” Tống Diệu Nam: “.” Rõ ràng vẫn là chiếc Ferrari màu đỏ vừa bại dưới tay gã, nhưng hiện giờ nó lại giống như một con mãnh thú vừa được thả ra.

Đứng trước mặt nó, chiếc GTR màu bạc nhỏ bé như một chiếc xe ô tô đồ chơi.

Cảm giác áp lực to lớn đột nhiên ồ ạt kéo tới bao vây lấy Tổng Diệu Nam.

Áp lực mà gã chưa bao giờ cảm nhận được từ lúc bắt đầu đua xe đến nay khiến tinh thần gã hoàn toàn chấn động.

Biểu cảm phách lối của Tổng Diệu Nam cứng ngắc lại, liều mạng phóng xe để vượt qua: “Hừ! Sơ suất quá rồi! Không được hoàn! Mày nhất định sẽ vượt qua được!” Nhưng mà...

Chiếc Ferrari nằm trong tay con nhóc kia như có được sinh mệnh, nó dễ dàng ngăn lại tất cả những chiêu số của gã.

Thậm chí còn có thể đoán chính xác hướng tiếp theo gã định đi, rồi dùng thiên la địa võng để ngăn lại những khả năng cũng như cơ hội mà gã có thể đuổi kịp và vượt qua đối phương.

Từ đầu tới cuối gã không có bất cứ một cơ hội phản đòn nào, thậm chí còn nhiều lần bị ép phải ra khỏi đường đua..

Mãi đến khi cái bóng màu đỏ kia xông qua điểm đích, Tống Diệu Nam vẫn sững sờ ngồi trên ghế lái, rất lâu sau vẫn chưa hoàn hồn...

Kết thúc...

kết thúc rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.