Âm thanh ái muội, bầu không khí nồng nàn, ánh sáng le lói, chiếu lên cặp đôi đang quấn quýt lấy nhau. Hôm nay là ngày vui của họ. Chẳng bao lâu nữa cả hai sẽ chính thức là vợ chồng, cùng nhau xây dựng một gia đình nhỏ, ấm áp.
Ninh Lạc câu cổ hôn môi Tử Đằng, anh đáp lại, nụ hôn sâu, triền miên, cậu thoả mãn. Ý thức sắp bị nguồn lửa ái tình kia làm ngất, Ninh Lạc mơ hồ nhìn người đang gặm nhấm cơ thể mình. Anh đối với cậu như một nguồn sáng vậy, không có nguồn sáng đó, cậu sẽ lạc lối.
“Ưm!~”
“Tử Đằng~”
“Hửm!?”
Cậu nở nụ cười có chút mê hoặc xen lẫn điên dại:
“Anh là của em, mãi mãi thuộc về em, em-”
Ninh Lạc chưa nói hết câu liền bị Tử Đằng cắn vào tuyến thể, cả người cậu run rẩy vì cơn kích thích này, tay anh ôm eo cậu, nhấm nháp từng tấc da tấc thịt trên cơ thể mềm mại của cậu.
Đối diện với gương mặt kiều diễm bị ức hiếp đến mơ màng, Tử Đằng liếm môi:
“Em sẽ g*** anh, giam cầm anh, trói buộc anh nếu anh phản bội em? Đúng không?”
Ninh Lạc: …
Cậu chẳng còn gì để nói. Giờ nghĩ lại, cậu thường xuyên đe doạ anh như vậy.
“Anh, ưm~ phải, nhớ, kỹ đó…” Ninh Lạc kiệt sức nói từng chữ, Tử Đằng thấy bộ dạng này càng muốn gặm cậu hơn…
Ngày mai sẽ là ngày cưới của Tử Đằng và cậu. Cậu dựa người vào thành giường, nghĩ ngợi gì đó.
Đột nhiên có người ôm cậu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/3386614/chuong-115.html