Thông tin từ một tờ báo lá cải nhanh chóng thu hút được rất nhiều, vì người trên đó là người thừa kế Hạ gia, một trong năm đại gia tộc giàu có nhất cả nước.
Nhưng nó chỉ tồn tại chừng vài giờ đã bị ém nhẹm đi.
......................................
Hai ngày sau.
Tử Đằng đã qua kì phân hoá nhưng suốt một tuần này vẫn phải ở trong bệnh viện, còn chuyện cậu phân hoá thành cấp quốc gia Ninh Khương đã đề nghị nhà nước giấu đi, thay vào đó là cấp S, vì một khi tin tức có cấp quốc gia đồn ra ngoài, rất phiền phức, chưa kể Tử Đằng vẫn còn là học sinh.
Tử Đằng được chăm sóc như ông hoàng, tay trái có người hầu, tay phải có người đẹp, cũng không quá tệ!
Cốc cốc
"Anh cả! Em là Thục Quyên, em cùng Mận Mận đến thăm anh rể!" Từ anh rể Thục Quyên còn cố ý nhấn mạnh. Quả nhiên Ninh Lạc cho vào, trong lòng nở hoa nhưng vờ làm giá, trách cứ:
"Gọi anh Tử Đằng, chưa phải anh rể"
Ninh Thục Quyên gật gật đầu.
"Hu oaaa! Anh rể~ Anh có hó chịu hong~"
Mận Mận bốn tủi chân ngắn, tay ngắn lao về phía Tử Đằng như cơn gió, đến giường bệnh, bé giơ hai cánh tay mũm mĩm của mình lên. Nhìn cục bông siêu cấp đáng yêu đòi mình bế, Tử Đằng ôm tim nâng bé lên ngồi cạnh mình.
Mặt Ninh Lạc đen như nhọ nồi.
Ninh Thục Quyên để đồ bổ xuống nghiên đầu: 'Thấy sai sai!'
Mận Mận dùng đôi mắt to tròn ngây thơ hỏi thăm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-vo-cam-va-omega-van-nhan-me/3322107/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.