"Reng, reng, reng."
Đồng hồ báo thức vừa kêu được vài tiếng thì một cánh tay trắng nõn, thon dài đã vươn ra khỏi chăn, nhanh chóng tắt đi âm thanh inh ỏi của nó. Cố Tinh Vân vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, mặt cậu còn in hằn vết gối khiến má phải đỏ ửng, mắt nhắm mắt mở trông đáng yêu hơn cả ngày thường.
Đôi mắt cậu hơi sưng, có lẽ vì ngủ nhiều hơn mọi khi một chút. Nhóc Alpha với tay tìm chiếc điện thoại bên cạnh, ngạc nhiên hơn khi thấy thời gian đã qua tám giờ sáng, cậu chưa từng ngủ qua sáu giờ do quen thuộc chế độ sống và làm việc trong quân đội, vậy mà có một ngày cậu lại dậy muộn những hai tiếng thế này.
001 vừa nhắc cậu có tin nhắn từ Lục Nguyên Minh, trái tim cậu khẽ rung lên như vừa bị ai đó chọc nhẹ một cái vào đó.
Vốn dĩ muốn lờ đi một chút, nhưng suy nghĩ đó cũng chỉ thoáng qua. Cậu vẫn là nhịn không được muốn xem hắn nói gì với mình.
Ngón tay vô thức mở mục tin nhắn, đọc những lời xin lỗi ngập ngừng, vụng về của Lục ảnh đế. Cậu bật cười, vốn dĩ chỉ giận dỗi với hắn một tẹo, giờ đây trong lòng sớm đã không còn lại chút gì. Cố Tinh Vân mím môi, nhắn lại một câu ngắn gọn.
Nhóc ngốc: "Em biết rồi."
Lời nói đơn giản là vậy nhưng làm Lục Nguyên Minh phải ngẩn ngơ một lúc lâu, chẳng qua cậu sẽ không thấy được bộ dạng ngay lúc này của hắn.
Cố Tinh Vân cười tủm tỉm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719469/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.