Suốt buổi chiều, cậu cố gắng vui vẻ tương tác với fan, nhưng bên trong, cảm giác kiệt quệ vẫn đè nặng lấy cả người cậu.
Pheromone của người nào đó cậu dính phải từ trưa đến giờ vẫn còn ảnh hưởng đến cơ thể cậu, khiến cậu gần như có cảm giác bị áp chế cả một ngày dài. Cố Tinh Vân đã phải gồng mình để hoàn thành buổi livestream mà không để lộ chút mệt mỏi nào. Đến giờ, khi đã ở nơi không có ai nhìn thấy, cậu mới lặng lẽ chìm vào giấc ngủ, khuôn mặt thanh thản như một đứa trẻ tìm thấy được ổ chăn ấm áp của nó.
Mệt lắm rồi đó... phải giận kẻ chủ mưu khiến cậu mệt thế này thêm 1 giấc mới được.
Kẻ chủ mưu ở bên nọ vừa tỉnh dậy đã nhìn quanh tìm cậu, chẳng qua bạn nhỏ sớm đã rời đi mất rồi.
Sao hắn lại không tốt như thế? Lợi dụng lúc bản thân thần trí mơ hồ lại làm ra mấy chuyện xúc phạm nhóc Alpha như vậy chứ!!
Đầu ảnh đế vẫn đau như búa bổ, đồng tử tràn đầy tơ máu, pheromone nồng độ cao trên mức bình thường một chút. Hắn day day trán, cố gắng gõ chữ trong lo lắng gửi cho Cố Tinh Vân.
Anh chủ nợ: "Xin lỗi em."
Anh chủ nợ: "Tôi không nên như vậy... sẽ không có lần sau." (3°
Anh chủ nợ: "Đừng giận tôi nhé?"
Anh chủ nợ: "Mà thôi, giận cũng được nhưng em phải hết giận nhanh một chút đấy..."
Hắn đang nói cái gì thế này. (3"
Lục Nguyên Minh bức bối với chính mình chết đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719468/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.