Mặc kệ ảnh đế họ Lục đang không vui tại một góc nào đó trong công ty, Cố Tinh Vân vừa bước vào phòng đã tròn mắt kinh ngạc. Căn phòng hoàn toàn được bao bọc bởi những tấm gương lớn dán kín từ bốn bức tường cho đến trần nhà. Chỉ có mặt sàn trơn láng là không phản chiếu gì, tạo nên cảm giác như cậu đang đứng giữa một thế giới vô tận với vô vàn bản thể của chính mình.
“Woah...” Cố Tinh Vân há hốc mồm, mắt đảo quanh đầy thích thú như một đứa trẻ lần đầu bước vào công viên giải trí mộng ảo, kỳ thú.
Diệp Ân khẽ cười trước phản ứng ngây ngô đó. Nhưng anh nhanh chóng thu lại biểu cảm dịu dàng, giọng hạ thấp nghiêm túc vang lên:
"Muốn trở thành một diễn viên thì phải nhớ kĩ diện mạo của chính mình hiện tại đã. Từ giờ về sau, mỗi khi bước vào căn phòng này em sẽ không còn là em nữa mà phải là vai diễn mà tôi giao cho em, hiểu không?"
Cố Tinh Vân đứng thẳng người, gật gù như một chú chim gõ kiến, trả lời anh: “Hiểu rồi ạ!”
Diệp Ân khẽ nhướng mày. Cậu nhóc này trông lơ đãng, nhưng phản ứng lại nhanh hơn anh tưởng. Đây là một Alpha chậm tiêu... mà không chậm hẳn, có thể là kiểu “chậm có chọn lọc” cũng nên.
Anh không chậm trễ thời gian, vào thẳng vấn đề chính.
“Giờ thì bắt đầu nhé!”
Diệp Ân vỗ tay một cái, kéo lại sự chú ý của cậu: “Bài học đầu tiên của ngày hôm nay là nhập vai một nhân vật cơ bản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3719306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.