🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong lúc khó xử như thế, cánh cửa nhìn có vẻ kiên cố đột nhiên vang lên giọng nói máy móc "Đã xác nhận thân phận thượng tướng Sandra, ngài có toàn quyền ra vào khu vực này, xin mời vào". (1)

Tạ Hàn Vũ ngơ người, anh dùng hết sức bình sinh lấy thân mình chặn cánh cửa lại.

Cánh cửa bị thay thế là một cánh cửa vô cùng kiên cố và hiện đại nhưng ai ngờ hiện đại quá thì lại thành ra thế này.

"Không được mở ra".

Giọng nói máy móc lại vang lên "Đã xác nhận thân phận, tiến sĩ Tạ Hàn Vũ, cửa đã đóng". (2)

Tạ Hàn Vũ thở phào, may mà anh là người đã lắp cánh cửa đó, quyền an ninh của anh là cao nhất, nhưng anh chưa kịp vui mừng thì cánh cửa lại vang lên âm thanh.

"Thượng tướng Sandra yêu cầu mở cửa, hệ thống xin chỉ thị từ tiến sĩ Tạ".

Anh bực mình muốn tìm chỗ xả giận mà đá chân vào cái cửa mắng "Cái cửa ngu ngốc này, không được mở ra, nhất định không được mở ra".

Cánh cửa im lặng vài giây...

"Tôi không ngu".

Một giây sau cánh cửa *cạch* một cái mở khóa.

Tạ Hàn Vũ hốt hoảng dựa lưng lên cửa hòng chặn lại "Khóa...khóa lại mau!".

"Khồng" cánh cửa làm ngơ yêu cầu của anh.

Tạ Hàn Vũ thật muốn đá cho nó thêm vài cái nhưng rất nhanh một lực đẩy làm cánh cửa mở ra khiến anh mất đà ngã xuống sàn với tư thế chổng mông lên trời.

Và...anh đang không mặc quần.

Sandra đứng ở đó từ trên cao nhìn xuống không chớp mắt, cả người toát ra khí chất vương giả khiến người ta phải sợ hãi, nhất là đôi mắt màu đỏ kia giống như tu la từ địa ngục tới vậy.

"Hàn Vũ....., em vừa mới khỏi bệnh không lâu, tôi không muốn giày vò em nhưng em lại câu dẫn tôi như thế làm sao tôi chịu được".

Tạ Hàn Vũ cố chống người dậy nhưng không có sức, trông lại như thể đang mời gọi nam nhân tới thưởng thức vậy.

Pheromone tuyết lạnh nhanh chóng bao phủ lấy, cả người Tạ Hàn Vũ trở nên lâng lâng khó tả, lần đầu tiên anh cảm nhận được từ khi trở thành Omega, phía sau của anh từ lúc nào đã ướt nhẹp, điều này khiến anh sốc tới không hiểu tại sao.

Thuốc kích dục khiến anh dần mất đi lý trí, chỉ còn lại cảm giác rất muốn, rất muốn điều gì đó.

Sandra bước tới, giày quân đội chạm vào sàn vang lên những tiếc chân hữu lực, anh ta sờ lên bờ mông mềm mại trước mắt, bàn tua trượt dần lần lưng, trước ngực rồi dừng lại ở tuyến thể đỏ ửng quyến rũ sau cổ Tạ Hàn Vũ.



Tạ Hàn Vũ bị nhấc bổng lên trong một nốt nhạc, hơi thở nóng bỏng của anh phả lên cổ Sandra.

"Sàn nhà lạnh lắm, chúng ta lên giường nói chuyện nhé".

Hai người quả nhiên là lên giường nói chuyện nhưng nói chuyện gì thì không ai biết.

Tạ Hàn Vũ bị trêu đùa tới mức run rẩy không ngừng "Chạm vào chỗ đó, muốn chạm vào chỗ đó".

Hai điểm hồng trước ngực anh bị giày vò tới mức sưng đỏ lên trông rất đáng thương.

"Đừng chỉ cọ như thế...Mau đâm vào đi, tôi khó chịu lắm".

Sandra lấy ra trong tủ đầu giường cái ba con sâu đeo vào, cả hai đều chưa muốn có con sớm, đây là thứ không thể thiếu.

Tạ Hàn Vũ nhịn không nổi nữa lấy tay nắm lấy vật kia tự nhét vào, vì tác dụng của thuốc và đã được dạo đầu rất lâu nên anh không thấy đau chút nào, mà thậm chí còn sướng tới ưỡn cong người há miệng rên lên.

Khuôn mặt anh nhuộm lên một màu hồng quyến rũ vì phát tình, đôi chân xinh đẹp bị đè lên và banh ra một tư thế vô cùng kiểu diễm, chịu từng cú va chạm mạnh mẽ như vũ bão mà lắc lư.

Giọng nói trầm khàn động tình của người đàn ông vang lên lẫn với tiếng da thịt va chạm "Em là Omega của ai?".

Tiếng rên rỉ vụn vặt ngắt quãng đáp lại "Là..Omega của anh, là Omega của...Sandra".

"Tôi là gì của em? Em nói xem, nói đúng tôi sẽ thưởng".

"Ưm...ha...là Alpha của em, là thượng tướng của em...hức...a...".

"Vậy sao?".

Sandra bế Tạ Hàn Vũ đi tới bàn làm việc khoác lên mình áo choàng thượng tướng nghiêm chỉnh nhưng thân dưới lại không nghiêm chỉnh cho lắm.

Tạ Hàn Vũ chưa từng nói nhưng thật ra anh thích nhất là dáng vẻ Sandra mặc quân phục như vậy, điều này khiến anh đã kích thích lại càng không kiềm chế nổi nữa.

"Dáng vẻ này của thượng tướng chỉ có mình em được thấy thôi đấy".

Tạ Hàn Vũ bị đặt nằm lên bàn, từ góc nhìn của anh có thể thấy thượng tướng cao cao tại thượng trong mắt mọi người với khuôn mặt nghiêm túc nhưng lại đang đưa đẩy không ngừng giữa hai chân anh.

Tạ Hàn Vũ khua tay lung tung khiến đồ đạc trên bàn rơi tứ tung khắp nơi, cái bàn cũng không chịu nổi sự rung lắc mà không ngừng rung lên từng hồi.

Ngay bên cạnh là cửa sổ kính lớn, may mắn bên ngoài là khoảng không vũ trụ nếu không thì thật khó nói.

Cả ngày hôm đó hai người nói chuyện với nhau rất nhiều, rất lâu.



Tới khi cả một hộp ba con sâu đều bị dùng hết mới ngừng lại.

Không biết bao lâu sau, Tạ Hàn Vũ chợt tỉnh dậy, Sandra nằm ngủ ở bên cạnh, mọi thứ trong phòng vẫn bừa bộn như cũ.

Rất nhiều ba con sâu chứa đầy *đồ vật* bị vứt quanh giường, không khí ám muội còn chưa tan đi hết.

Tạ Hàn Vũ sờ lên cổ, vô số dấu răng đánh dấu in gần sau cổ anh đau nhói, khắp người cũng toàn là dấu hôn xanh tím đỏ như bảng pha màu vậy.

Nhớ tới việc tại sao lại ra tình cảnh như vậy anh không khỏi muốn tát mình một cái.

Cay thật!

Rõ ràng là muốn trả thù nhưng lại thành ra tự mình hại mình.

Cái tên Sandra đáng chết này!

Anh vậy mà lại bị anh ta thịt một lần nữa...nhưng tính ra... lần này không đau như lần trước, còn rất...sướng. (2)

Chết tiệt thật!

Nhớ lại trong lúc động tình bản thân đã nói những lời sến súa như thế nào khiến anh không biết nên chui vào cái lỗ nào để trốn đi nữa.

Tạ Hàn Vũ quyết tâm phải trả thù lần nữa, nhân lúc tên đàn ông thối này còn đang mê ngủ, anh lấy ra ống tiêm chưa thuốc kích dục tiêm thẳng vào người anh ta. (4)

Ha! lần này thì không thể nhầm được rồi.

Sau đó anh sẽ chuồn êm, khóa anh ta một mình ở đây chịu đựng, quá tuyệt vời.

Tạ Hàn Vũ thay đồ rồi rón rén đi tới cửa, anh vặn tay nắm nhưng cánh cửa không mở ra.

Giọng nói máy móc đáng ghét lại vang lên "Thượng tướng Sandra đã ra lệnh, không có lệnh của ngài ấy không ai được ra vào nơi này".

Đậu xanh nó chứ!

Tạ Hàn Vũ bất giác lấy tay che đít, một tay anh dùng sức để mở cửa nhưng không xê dịch một chút nào. (1

Chỉ trong chốc lát anh đã cảm nhận được luồng hơi thở nóng bỏng phả lên cổ từ phía sau. (2

"Con mẹ nó!".

Lần này không biết hai người sẽ nói chuyện trong bao lâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.