Những lúc tâm trạng không tốt không nên làm khó bản thân.
Mà hãy làm khó người khác.
Hay chi tiết hơn là hãy làm khó cái người khiến tâm trạng mình không tốt.
Tạ Hàn Vũ khẽ mỉm cười đầy ma mãnh lên liếc nhìn Sandra đang xếp đồ ăn lên bàn cùng hai ly nước cam ngon miệng.
Hôm nay anh nổi hứng cười rất nhiều, còn gắp đồ ăn cho Sandra khiến anh ta thụ sủng nhược kinh nhưng vẫn không dám ý kiến gì cả.
"Mau ăn đi, cái này ngon lắm".
Trong lòng Tạ Hàn Vũ thầm cười, anh còn ghi thủ đây này, làm sao mà dễ dàng bỏ qua được.
Sau khi ăn hơn nửa chỗ đồ ăn, Tạ Hàn Vũ đứng dậy đổi chỗ, anh không ngồi đối diện nữa mà chuyển sang ngồi bên cạnh Sandra.
Sandra làm sao không cảm nhận được Tạ Hàn Vũ đang mưu mô gì đó nhưng anh ta vẫn giả vờ như không biết gì, thầm lặng xem xem anh định làm gì.
Tạ Hàn Vũ kéo tay anh ta "Tôi hơi lạnh, cậu đi lấy áo khoác để trên giường tới đây".
Sandra trầm tĩnh làm theo.
Tạ Hàn Vũ nhanh tay lấy lọ thuốc cầm sẵn trong tay đổ vào ly nước cam của Sandra, còn cẩn thận lắc nhẹ cho hòa tan với nhau.
Khà khà, lần trước bị chơi một vổ, anh dĩ nhiên phải trả thù rồi.
Sandra mang áo tới tự tay mặc cho Tạ Hàn Vũ, lúc xỏ ống tay vào, nhân lúc người trước mắt quay đầu đi không để ý, anh ta thoắt một cái đối vị trí hai ly nước cho nhau.
Tạ Hàn Vũ hoàn thành mục đích liền phủi mông về chỗ cũ, anh cầm ly nước cam lên giả vờ muốn cụng ly với Sandra "Chúc mừng cậu nhiệm vụ lần này lại thành công".
Việc tiêu diệt xác sống và dập tan dịch bệnh đã hoàn thành, Sandra để lại một số lượng binh lính ở lại giúp đỡ người dân nơi này ổn định lại cuộc sống, còn con tàu này đang trên đường trở về đế quốc.
Những việc còn lại giao cho các phó tướng là được, vụ việc lần này lại liên quan tới Kiến Đen, anh ta cần phải trở về bàn chuyện với bệ hạ dự tính bước đi tiếp theo.
Hết vũ khí có khả năng đánh bại Alpha trong nháy mắt, bắt cóc người dân làm nô lệ ở mỏ khoáng, bắt cóc quốc vương của vương quốc người cá, lần này lại tới dịch bệnh xác sống.
Đám Kiến Đen này đúng thật giống cái tên của chúng, âm thầm, dai dẳng và nguy hiểm.
Sandra tạm bỏ qua những vấn đề đó mà cầm ly nước cam của mình lên cụng ly với Tạ Hàn Vũ.
Tạ Hàn Vũ mỉm cười uống cạn ly nước, ánh mắt vẫn luôn dõi theo yết hầu nhấp nhô lên xuống của người đối diện tới khi ly nước kia cũng cạn đáy.
Anh đi tới vỗ nhẹ lên vai Sandra, ánh mắt lẫn nụ cười đều vô cùng gian manh và ẩn ý rồi chạy nhanh vào phòng vệ sinh khóa cánh cửa kiên cố mới được thay mới vào.
Thứ anh bỏ vào trong ly nước của Sandra là thuốc kích thích phát tình được chiết xuất loại nấm lần trước, hiệu quả phải nói là vô cùng tốt.
Anh tính hết rồi, sau khi Sandra uống xong anh sẽ trốn đi nhốt anh ta một mình một phòng không có ai để phát tiết, đây là cách trả thù quá ư là đã cái nư.
Nghĩ tới Sandra sẽ phát tình cực kỳ khó chịu nhưng không có ai để phát tiết cơn giận trong lòng anh vơi đi nhiều, thay vào đó là cảm giác rất là có thành tựu.
Thế nhưng lạ là vài phút trôi qua bên ngoài vẫn không có động tĩnh nào cả.
Tạ Hàn Vũ cảm thấy người mình hơi nóng lên.
"Chắc là do phòng vệ sinh bí hơi".
Anh cởi bớt áo khoác trên người, cả người ngồi xụp xuống cạnh cửa cảm giác cứ lâng lâng như say rượu.
"Nóng quá, càng ngày càng nóng là sao nhỉ?".
Tạ Hàn Vũ chợt có ý nghĩ muốn mở cửa ra tìm Sandra nhưng anh cố nhịn lại.
Hai má anh đỏ lên, môi hơi hé mở, đôi mắt sắc tình khó chịu nhíu lại, hơi thở ấm nóng phả ra, cả người trở nên mềm nhũn vô lực.
Pheromone hương chanh mất khống chế tuôn ra như những sợi dây linh hồn liều mình vươn lên đi tìm một nơi mà nó thuộc về.
Tạ Hàn Vũ nhận ra bản thân hình như mới là người uống phải thuốc kích dục, nhưng rõ ràng anh bỏ vào ly nước của Sandra cơ mà, làm sao lại...
Chẳng lẽ cái tên đó đã biết nên đã đánh tráo lại rồi?
Tạ Hàn Vũ cảm thấy bản thân có thể tức tới mức lên cơn đau tim, anh cổ ổn định hơi thở lại, tuyển thể sau cổ anh nóng bừng lên vô cùng mẫn cảm.
Tính ra từ lần tai nạn ở trong rừng tới nay anh và Sandra chưa từng làm thêm một lần nào nữa cả.
Cũng khá lâu rồi.
Mà cả hai đều là người khỏe mạnh bình thường, đương nhiên sẽ có nhu cầu cá nhân, chẳng qua thời gian vừa rồi trong đầu luôn chỉ có nhiệm vụ nên không để ý tới.
*Cốc cốc cốc*
Sandra cầm lọ thuốc bị Tạ Hàn Vũ vứt trong thùng rác ra xem, nhìn nhãn dán là thuốc kích dục, anh ta cảm thấy hơi hối hận vì đã đổi ly nước.
Biết vậy thì uống luôn cho rồi.
"Hàn Vũ, em mau mở cửa ra cho tôi!".
Sandra đập cửa ầm ầm, Tạ Hàn Vũ cổ lết thân mình đứng dậy, hai mắt anh ẩn chứa sự quyến rũ hiếm có, giọng nói lẫn cả giọng mũi hơi nghẹn lại "Không đấy, ông đây không mở đâu".
Nhục chết đi được.
Trả thù không được còn rước nhục vào thân nữa chứ.
Tính ra anh là người bị phát tình, Sandra biết những không ăn được cũng là một loại trả thù đấy chứ nhờ.
Nhưng mà con mẹ nó khó chịu quá, anh không chắc bản thân có thể chịu đựng được tới khi nào.
Tạ Hàn Vũ cởi quần tự mình an ủi cho đỡ khó chịu, trong đầu anh cứ hiện lên hình ảnh cấm trẻ em của Sandra.
Trong lúc khó xử như thế, cánh cửa nhìn có vẻ kiên cố đột nhiên vang
lên giọng nói máy móc "Đã xác nhận thân phận thượng tướng Sandra, ngài có toàn quyền ra vào khu vực này, xin mời vào".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]