Tạ Hàn Vũ cùng các y bác sĩ khác đảm nhiệm việc chữa trị cho người dân, Sandra chỉ huy quân đội đi giải cứu những người bị nạn, hoàng tử Liam chuyên tâm nghiên cứu vắc xin phòng dịch bệnh.
Cứ như vậy qua khoảng một tuần, Kailami cũng dần bình tĩnh lại và đối mặt với thế giới bên ngoài.
Tạ Hàn Vũ đang giúp một bệnh nhân kiểm tra sức khỏe thì bắt gặp Kailami đang thẫn thờ nhìn khung cảnh tị nạn hỗn loạn này.
Mãi tới hôm được đưa tới đây cậu ta mới biết sự tới sự tồn tại của dịch bệnh xác sống, không ngờ thế giới bên ngoài lại trở nên kinh khủng như vậy.
Thầy Lê... chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Sandra vội vã tiến vào bên trong trại, thấy anh ta, Kailami liền nhận ra người quen, rất muốn tiến lại gần nhưng cậu ta nhận ra cái người đã cứu cậu ta hình như thân phận rất đặc biệt.
Sandra tiến thẳng tới chỗ Tạ Hàn Vũ ra hiệu cho anh đi theo tới chỗ bớt ồn ào hơn để nói chuyện.
Hai người đi ra khoảng sân lớn.
"Tình hình không ổn lắm, dựa theo quan sát, kể từ một tuần trước xung quanh trại tị nạn xuất hiện rất nhiều xác sống, càng ngày càng nhiều hơn".
Tạ Hàn Vũ đi theo Sandra tới bức tường kiên cố mà các binh lính đã dựng lên nhìn ra bên ngoài chỉ thấy vô số những xác sống đều hướng về nơi này mà đập phá, có con còn muốn trèo lên nhưng điều đó là không thể nào.
Chưa kể tới mùi hôi thối phân hủy từ xác của chúng sau khi bị binh lính bắn hạ.
"Điều này thật lạ lùng, chúng tựa như tiến tới đây có chủ đích vậy".
Sandra cũng đồng tình với ý kiến đó "Khả năng là số người sống mắc kẹt đều đã được cứu về đây, hoặc đã chết, bọn chúng không có mục tiêu nữa nên dồn về đây".
"Những trại tị nạn khác có gặp trường hợp tương tự không?".
Sandra nhíu mày đáp "Gần đây có kẻ đã âm thầm phá hoại tần sóng ở hành tinh này khiến cho các thiết bị liên lạc tạm thời không liên lạc được, đã cho người đi xử lý rồi nhưng có lẽ sẽ mất vài ngày".
Kailami đột nhiên xuất hiện ở bậc thang đi lên, vốn muốn tìm hai người nhưng cậu ta lại bị khung cảnh bên ngoài làm cho sợ hãi, mặt tái mét không còn giọt máu nào, vội vàng bụm miệng nôn khan.
Tạ Hàn Vũ đi tới vỗ vỗ lưng giúp Kailami đỡ khó chịu hơn "Em lên đây làm gì?".
Kailami cố kìm nén cơn buồn nôn lại "Em muốn tìm hai anh, em muốn hỏi xem có tìm thấy thầy Lê chưa?".
Sandra và Tạ Hàn Vũ hàm ý nhìn vào mắt nhau.
Tạ Hàn Vũ lấy ra tấm thẻ căn cước của Lê Trực để vào tay Kailami "Mấy nay tâm tình em có vẻ tốt hơn nhiều rồi, bọn anh cũng không muốn giấu nữa".
Kailami là đứa trẻ thông minh chỉ nghe vậy là tự hiểu thầy Lê đã không còn trên cõi đời này nữa rồi, cậu bụm mặt khóc không thành tiếng dù đã có chuẩn bị tâm lý trước.
Cậu ta nức nở tới nghẹn ngào khiến người ta thương xót "Các anh có biết không? Ai cũng nói thầy Lê là một nhà khoa học điên nhưng thật ra thầy ấy rất tốt".
"Thầy nhận nuôi những đứa trẻ không nơi nương tựa, những dân làng gần đó đều nói những đứa trẻ này là ác quỷ mà thầy tạo ra".
"Khi đó em rất tức giận, em đã trốn thầy đi xuống núi để phá hoại dân làng để xả giận nhưng thầy Lê đã ngăn em lại".
"Thay vào đó thầy dạy bọn em trồng rau củ, sau khi thu hoạch thì đem đi nấu tất cả rồi đem xuống núi vào làng để bán".
"Bọn em cứ nghĩ dân làng sẽ đánh đuổi bọn em, nhưng khi họ thấy bọn em phát đồ ăn miễn phí thì đều rất vui vẻ, cũng không còn coi bọn em là ác quỷ nữa, hiểu lầm cũng được hóa giải".
"Thầy Lê tốt như vậy, tại sao chứ? Tại sao ông trời lại đổi xử với thầy ấy như vậy?".
Tạ Hàn Vũ vẫn cần thêm thông tin về cái người tên Lê Trực này cho nên thấy Kailami có thể kể ra càng nhiều chi tiết hơn anh đương nhiên là muốn lắng nghe.
"Vậy nên em mới càng phải sống thật tốt, đem nhưng đạo lý mà thầy Lê dạy em lan tỏa ra, trở thành một người tốt giống như thầy ấy".
"Chỉ khi em còn sống thì những đứa trẻ ở trại trẻ và thầy Lê mới có thể tiếp tục tồn tại trong trái tim em, nếu em chết đi chẳng phải sẽ không còn ai biết tới sự tồn tại của bọn họ nữa hay sao?".
Kailami bị lời khuyên của Tạ Hàn Vũ làm cho cảm động.
Anh quả nhiên không hổ là một bác sỹ vô cùng uy tín, nhưng một phần đó cũng là những lời thật lòng mà anh muốn khuyên cậu bé.
"Cảm ơn anh nhiều lắm" Kailami nắm chặt thẻ căn cước trong tay bỏ vào túi áo cũ kĩ.
Đúng lúc này một tiếng động lớn vang lên, là tiếng âm thanh va chạm mạnh, làm cho Kailami giật mình vô tình quệt tay vào thành lan can.
Thì ra có một con xác sống nổi điên đập tay ầm ầm lên bức tường, rất nhanh nó đã bị binh lính bắn bay cả đầu.
Mỗi một xác sống này trước kia đều từng là những con người minh mẫn có cảm xúc nhưng họ đã chết, chỉ còn lại thân xác thối rữa bị virus kí sinh trong não điều khiển với những hành vi vô cùng vô nhân đạo.
Chỉ là không biết vì sao cả đám xác sống xung quanh đột nhiên như bị phát điên, chúng gào thét và dẫm đạp lên nhau cào cấu bức tường tạo ra những âm thanh ken két đau tai.
"Chuyện gì vậy? Tại sao bọn chúng lại tự dưng phát điên?" Tạ Hàn Vũ kinh ngạc.
Sandra nhíu mày quan sát "Bình thường xác sống đều có tốc độ khá chậm và lờ đờ, chỉ khi chúng nhìn thấy con người mới di chuyển nhanh hơn một chút, nhưng cũng chưa bao giờ tới mức như phát điên như thế này cả".
Chuyện này thật là kỳ quái, chẳng lẽ có điều gì đó bí ẩn.
Sandra gửi tín hiệu nội bộ, ngay lập tức các tháp canh bị trống đều có binh lính trèo lên, súng máy được khởi động.
Tiếng súng bắn liên tục vang lên đinh tai nhức óc, vô số xác sống ngã xuống nhưng cứ lớp này tới lớp khác kéo tới không ngừng.
Xác của những con đã chết chồng lên nhau thành một ngọn núi nhỏ, những con phía sau dẫm lên để trèo cao hơn.
"Không ổn! Tháp canh số ba, năm, bảy đổi sang đạn lửa, thiêu rụi toàn bộ những cái xác bên dưới, không được để chúng trèo cao hơn".
Tiếng động ầm ĩ khiến cho người dân ở bên trong hoang mang cực độ, một nửa số người thì sợ hãi tới run rẩy, một nửa thì rướn cổ ra hóng xem có chuyện gì xảy ra.
Kailami khuôn mặt tái nhợt dựa vào lan can, tay trái che đi vết đứt nhỏ trên khuỷu tay bên phải, là do khi nãy va phải lan can mà có, chỉ chảy một xíu máu không đáng kể nhưng sắc mặt cậu ta cứ như thể tận thế sắp đến tới nơi vậy.
Kailami hai chân run rẩy sợ hãi tới mức đi không vững, tốn rất nhiều sức mới rời khỏi được nơi vừa rồi.
Cậu ta nhìn đám xác sống đó mà cả người đều bủn rủn, quá đáng sợ rồi.
Kailami vội vã đi về phòng đóng kín cửa rồi rửa sạch miệng vết thương, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch như muốn nhảy cả ra ngoài.
Đám xác sống qua một hồi thì dần bình tĩnh lại không còn phát điên nữa khiến cho Sandra và Tạ Hàn Vũ thật sự không hiểu nổi là tại làm sao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]