"Cậu ta vừa nói cái gì?" Lạc Dương sững sờ hai giây, sau đó thấp giọng hỏi: "Tổ tông của Hành ca? Sáng sớm đánh răng chưa mà khẩu khí lớn thế?"
Lạc Dương đánh giá: "Đây là anti! Đây chắc chắn là anti của Hành ca! Còn đứng đó làm gì, mau tìm bảo vệ tới đuổi người đi!"
Hắn cau mày thật chặt, bất mãn nói: "Loại người như này mà cô còn phải gọi điện hỏi tôi à? Đừng nói là cô muốn đưa hắn đi lên đấy nhé? Lớp đào tạo lúc mới vào làm học như vậy hả? Lát nữa tôi phải đi tìm nhân sự cho cô đi đào tạo lại thêm vài ngày nữa mới được."
Lễ tân do dự liếc nhìn chiếc Patek Philippe giống với chiếc Khương Hành đeo trên tay cậu thanh niên: "Nhưng..."
Không có nhưng nhị gì nữa vì Lạc Dương đã tức giận tắt điện thoại rồi.
Nhận thông báo nhập sai mật khẩu ngân hàng tận bốn lần liên tiếp, Khương Hành vốn đã đóng cửa nội tậm từ lâu như một lão hòa thượng, cuối cùng cũng tỉnh táo lại thì nghe thấy Lạc Dương tức giận mắng lễ tân.
"Có chuyện gì mà giận dữ vậy?"
"Không phải chuyện gì to tát gì cả." Lạc Dương nói: "Chỉ là một anti bố láo tìm được địa chỉ công ty đang ở dưới lầu nói muốn gặp anh, còn nói là tổ tông của anh nữa chứ."
Khương Hành: "?"
Một cấp dưới có trình độ ưu việt sẽ giải quyết mọi vấn đề cho sếp của mình, Lạc Dương vỗ vỗ vai Khương Hành trấn an.
"Nhưng chuyện đã được giải quyết xong rồi, Hành ca." Lạc Dương cảm thấy mình đúng là áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-cua-toi-la-dinh-luu-trung-sinh/5066566/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.