Việc đến bệnh viện thật sự không tốn quá nhiều thời gian, nhưng đoạn đường từ bệnh viện để lái đến trường của cậu thì lại một chuyện khác.
Hôm nay xe cộ đi lại hơi nhiều, thành ra phải mất gần một tiếng sau Takemichi mới có thể đến điểm quay ngày hôm nay.
Trước khi mở cửa đi xuống xe, Takemichi vẫn quyết định nói ra thắc mắc của mình.
"Anh...vì sao anh lại biết thuật ngữ của người không nói được vậy?"
Cậu đã sớm biết Sam từ nhỏ đã phải học rất nhiều, thậm chí là thời gian nghỉ ngơi chỉ bằng một nửa so với cậu.
Nhưng ngay cả thuật ngữ này cũng học không phải hơi quá rồi sao?
Khởi động xe, Sam đưa tay xoa đầu Takemichi một cái xong thì mỉm cười, tựa như không có gì xảy ra, Sam nói:"Bởi vì người thương cũ của anh là một người câm."
Một câu trả lời đủ thuyết phục, Takemichi không có ý định hỏi thêm nên cậu quay lưng rời đi.
Đứng trước ngôi trường đã ba năm rồi không ghé lại, Takemichi trong lòng xao xuyến.
Nơi này đã gắn bó với cậu cả một thời kì cậu trưởng thành, là một nơi hội tụ đủ những kí ức đẹp đẽ cùng với đám người Akkun.
Thế nhưng chỉ sau ba năm, có cần phải thay đổi đến mức này không?
Nhìn cái khuôn viên đã rộng hơn trước kia cả chục lần, Takemichi âm thầm trố mắt.
Vị hiệu trưởng trường này trúng số đúng không?
Tại sao chỉ khi cậu rời đi thì mới nâng cấp nó lên một tầm cao mới như thế ?
"Takemichi? Ôi trời, cậu đến sớm thế...."
Là giọng của đạo diễn.
Quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032370/chuong-116.html