"Chúng ta có vàng, hồng, xanh dương, đỏ và...đen?"
"Ai làm cái cục đen đen này vậy?"
Chifuyu nhìn cục bột màu đen xì trước mắt mà không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.
Ai đời lại đi lấy màu đen làm bánh chứ ? Như vậy rất mất tính thẩm mĩ.
Thế nhưng người nào đó lại rất tự hào mà dơ tay lên.
"Tao đó!" Bại tự tin khoe cá tính:"Không phải nhìn rất đàn ông sao?"
"Vậy mày tính nặn cái gì ? Lốp xe ? Con trâu ? Cục than ?"
Baji:"...."
Nhìn cục bột màu đen mà Baji tạo ra, hiếm khi Takemichi lại tỏ ra hứng thú.
Cậu cầm lên:"Này đâu hẳn không được ? Con mèo đen, thỏ màu đen cũng đâu có tồi."
Takemichi vừa dứt lời thì miệng của Baji đã vểnh lên một đường cong cực kì đểu cáng mà nhìn Chifuyu.
Chifuyu:"...."
Tịnh tâm tịnh tâm tịnh tâm, không được đánh người, không được mắng người, không được chửi người.
Điều quan trọng nhắc lại ba lần. Phải thật văn minh, phải thật kiên nhẫn, phải có tính người.
Takemichi nhìn Chifuyu với ánh mắt cực kì thấu hiểu.
Vỗ tay một cái, Takemichi đem mấy dụng cụ dùng để tạo hình mà đưa ra.
"Chúng ta bắt đầu nặn thôi."
Vui vẻ mở đầu trước, Takemichi không thích rườm rà phức tạp nên chỉ làm trái cây.
Trái đào có.
Trái xoài có.
Trái mận có.
Thế nhưng đồng đội của cậu.
"Đây là gì?"
Bắt đầu từ tác phẩm của Baji, Takemichi cầm lên một cục đen xì trong những cục đen xì đủ hình dạng.
To có nhỏ có, tròn có méo mó có, hình vuông có hình tam giác có.
Nhìn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032311/chuong-57.html