Năm phút trôi qua...
Mười phút trôi qua....
Mười lăm phút...
Không thể chịu nỗi nữa, Takemichi vội chụp lấy chiếc cốc mà đổ vào tô bột mì.
Nhìn cả trán Takemichi vã cả mồ hôi, Hakkai chủ động lấy khăn lau mồ hôi cho cậu.
Thế nhưng không làm thì thôi, vừa chạm vào Takemichi đã rơi vào trạng thái bất động, cậu cứ thế đổ hết cả cốc nước vào mà sửng sốt nhìn Hakkai.
Takemichi chớp chớp mắt, rồi lại khó hiểu nhìn hắn.
Nhận thấy không khí đang dần rơi vào căng thẳng, Hakkai chủ động giải thích cho hành động của mình.
"Tôi chỉ thấy cậu đổ mồ hôi nên..."
"Mồ hôi sao?"
Takemichi ngơ ngác mà đưa tay chạm vào trán mình.
"À...không có gì, cứ không nói chuyện là tôi sẽ bị căng thẳng thôi."
Takemichi lau mồ hôi đi, cậu nhìn Hakkai:"Cảm ơn nha."
Có lẽ nhờ Hakkai mà không khí dịu lại không ít.
Takemichi đem trứng gà đập vào rồi bắt đầu trộn chúng với nhau.
Nhìn Takemichi không có lấy một động thái dư thừa nào, Chifuyu tròn xoe mắt nhìn.
Hắn hỏi:"Cậu cái gì cũng làm được sao?"
"Phải đó!" Baji hưởng ứng:"Cậu làm như thế nào mà hay vậy?"
Takemichi đưa mắt nhìn lên hai người, sau đó thì tiếp tục nhào bột.
Cậu nghiêm túc trả lời.
"Thật lòng mà nói thì hai người cứ thử nghèo đi rồi cái gì cũng sẽ biết làm thôi, chứ cứ sống trong nhung lụa thì....."
Takemichi cố ý thở dài, hoàn toàn không nói gì thêm ở vế sau nữa, thế nhưng mọi người dường như cũng tự hiểu mà đồng loạt cúi đầu.
Phần bột đã nhào xong, Takemichi đưa mắt nhìn mọi người đang trong trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alltakemichi-do-nghiep-du-cau-muon-an-don-sao/1032310/chuong-56.html