Nàng nói xong liền vui vẻ rời đi nhưng ngay lập tức bị nam nhân phía sau kéo lại: “Khoan đã.”
“Dạ? Còn chuyện gì nữa sao?”
Tống Minh Viễn không nói gì mà chỉ gật đầu một cái, nắm tay nàng dẫn tới một gian phòng khác ngay bên trong mật thất đó, y lần nữa thực hiện các thao tác tương tự như khi mở căn phòng vũ khí kia nhưng lần này mở ra lại là một nơi rất rộng, mà kì lạ hơn là bên trong chứa đầy các bức tượng hình người, còn ngay trên trần là khoảng hai mươi đầu hổ có chứa mũi tên không đầu.
“Khi nãy trẫm đã nói là sẽ để nàng luyện tập tiếp đúng không? Đây chính là nơi nàng phải chinh phục đấy, chỉ cần ở trong này hai canh giờ liên tục mà không bị thương là được. Nàng có thể sử dụng vũ khí mà mình vừa lựa chọn kia.”
“Gì cơ ạ?”
Châu Mộc Vân há hốc mồm, còn chưa kịp hiểu hết thì đã bị đối phương tàn nhẫn đẩy vào trong, ngay sau đó cánh cửa cũng đóng sầm lại.
“Bệ hạ, bệ hạ! Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”
Nàng hốt hoảng đi tới đập cửa liên tục nhưng nó đã sớm biến thành một bức tường vô tri vô giác, có gọi thế nào bên ngoài cũng không trả lời.
“Vụt!”
Châu Mộc Vân hoảng sợ không thôi nhưng ngay lúc này một chiếc mũi tên chợt lao ra từ cái đầu hổ trên cao, ngay sau đó lại đến hai rồi ba bốn cái. Nàng giật mình, biết đây là cách duy nhất để thoát khỏi đây liền nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng né sang một bên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chuyen-kiep/451061/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.