“Mộc quý phi, tên của cô là gì vậy?”
“Tên ta sao?”
Châu Mộc Vân dừng bước, không muốn tự nhận mình là Chu Thanh Vân nên cũng trả lời qua loa cho có lệ rồi bước tiếp: “Công chúa điện hạ cứ gọi ta là Tiểu Vân là được rồi.”
“Được, Tiểu Vân, cô cũng gọi ta là là Tuệ Nhi đi, từ giờ về sau chúng ta sẽ là bằng hữu.”
Tư Tuệ Nhi nói xong liền vui vẻ ôm chặt lấy người nàng, sự hạnh phúc rất nhanh liền thay thế cho cơn đau từ thể xác. Nhưng một lúc sau cô ấy lại như chợt nhớ tới chuyện gì, tò mò hỏi lại: “Mà này, bệ hạ có đối tốt với cô không?”
“Bệ hạ sao, tất nhiên là có rồi, mà sao cô lại hỏi vậy?”
Nhưng ngay khi hỏi xong Châu Mộc Vân lại ngớ người, lúc này mới chợt nhớ ra những lời đối phương nói khi nãy, Tư Tuệ Nhi cũng thích Tống Minh Viễn, cũng vì thích y mà cô ấy mới tấn công nàng dữ dội như thế.
Mà Tư Tuệ Nhi cũng có vẻ như nhìn thấu suy nghĩ của nàng, che miệng cười tủm tỉm: “Đúng thật là lúc vừa gặp nhau trên chiến trường ta có cảm nắng ngài ấy nhưng bây giờ đã hết rồi, ta đã phải lòng một người khác, cô có biết là ai không?”
Châu Mộc Vân kinh ngạc thốt lên, tuy trong lòng vui hơn bao giờ hết nhưng vẫn phải giả vờ bình tĩnh: “Thật sao? Người đó là ai vậy? Không biết ai mới có thể lọt vào mắt xanh của công chúa nhỉ?”
Tư Tuệ Nhi mím môi, chọc chọc vài cái lên má nàng: “Bí mật, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chuyen-kiep/451052/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.