Bên trong ngự thư phòng của Thiên Minh điện, Tống Minh Viễn ngồi làm việc đến tận canh ba mới dừng lại. Y thở hắt ra một hơi, cởi bỏ long bào lẫn long mão xuống sau đó mới quay trở lại tẩm cung, chậm rãi leo lên giường. Chỉ chưa đầy một khắc sau nam nhân đã chìm vào giấc ngủ nhưng trán liên tục rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
Tống Minh Viễn nhíu mày, khó nhọc trở mình nhưng cả người lại nóng như lửa đốt. Y gác tay lên trán, cố gắng nhắm chặt mắt lại nhưng ngay sau đó cổ lại như có một bàn tay bóp chặt lại.
“Khụ, khụ!”
Tống Minh Viễn sợ hãi ngồi bật dậy, ho khan liên tục, đến lúc này mới ý thức được cảm giác khi nãy không phải là do bản thân tượng tưởng ra. Không những bị nghẹt thở thôi mà lúc này bụng và lưng cũng bắt đầu nhói lên một cái.
“Không xong rồi.”
Y nghiến răng nghiến lợi, không màng đến việc bây giờ đã là nửa đêm mà khoác thường phục lên sau đó phi thẳng ra ngoài.
Cùng lúc đó ở Họa Nguyệt cung, Châu Mộc Vân ngay khi thấy con dao từ tay hắc y nhân được giơ cao lên liền dùng hết sức đá hắn một cái, nhảy hẳn xuống giường.
“Ngươi là ai hả?”
Nàng thở hồng hộc, hít một hơi thật sâu rồi liên tục lùi về phía sau, thấy bên ngoài im ắng như vậy cũng đủ đoán được tất cả các cung nữ lẫn thị vệ canh gác đều đã sớm bị hắn hạ gục, bây giờ thì chỉ có thể tự dựa vào sức mình.
Do bây giờ xung quanh tối đen như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chuyen-kiep/451043/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.