Trác Viễn đứng yên tại chỗ, ngơ ngác nhìn vào màn hình điện thoại của mình. 
Gã nhất thời khó có thể tin nổi, thiếu chút nữa còn muốn gửi xác nhận bạn bè đi nhưng ngay sau đó cũng lập tức kiềm chế lại, nóng nảy nhét điện thoại lại vào trong túi áo. 
Thời điểm con người tự đắm chìm trong những cảm xúc cá nhân, thì hết thảy của hiện thực đều trở nên mơ hồ. 
Mặc dù bọn họ đã ly hôn, mặc dù Trác Viễn rõ ràng cũng đã nhìn thấy dáng vẻ Văn Kha đang mang thai đứa con của Hàn Giang Khuyết, nhưng trong nháy mắt đó, cõi lòng gã chỉ có mỗi hình ảnh cùng Văn Kha nhẹ nhàng dựa sát vào nhau. 
Nhớ nhung cùng quyến luyến quá mức mãnh liệt, khiến cho gã nguyện mù quáng chắc chắn rằng Văn Kha cũng sẽ cảm thấy có sự liên kết nào đó với những dòng cảm xúc bí ẩn của mình. 
Thế nhưng dòng thông báo của hệ thống đã hoàn toàn đánh nát ảo tưởng của Trác Viễn, giống như bị ăn một cái tát rất mạnh, khiến khuôn mặt gã trong ngày đông rét buốt cũng nóng bừng cả lên. 
Sự ra đi của Văn Kha yên tĩnh lại bình thản là thế, không có chút âu sầu cùng trăn trở nào, tựa như một cơn gió gào thét trong màn đêm rồi lại lặng lẽ qua đi, phóng khoáng chạy về phía cuộc đời đã sang một trang mới. 
Trên thế giới này, điều buồn cười nhất không gì bằng một vở kịch độc diễn. 
Trác Viễn vẫn đứng tại chỗ ngẫm nghĩ về rất nhiều thứ, nhưng đối phương đã sớm thờ ơ lạnh nhạt từ lâu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chua-dut/1322521/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.