Chương trước
Chương sau
Anh liền buông Thanh Hải ra để đỡ lấy cô. Lại Oánh thấy vậy liền cầm dao lao đến phía cô, Thanh Hải vốn yêu Lưu Mộng Uyển thấy Lại Oánh muốn giết cô liền chạy đến đẩy cô sang một bên rồi lao vào mũi dao của Lại Oánh.

Cô Thế Lâm(cảnh sát)bị đẩy ngã vào lan can làm phần bụng va đập mạnh, cô liền ôm lấy bụng mình vì đau. Anh thấy vậy liền chạy đến:" Em không sao chứ???" lo lắng

" Em đau..." ôm bụng, khó chịu

Máu ở phía dưới bắt đầu chảy xuống chân

Nhìn thấy máu:" Sao lại có máu???" ngạc nhiên liền bế cô lên

Thế Lâm(cảnh sát) vào trong thấy vậy:" Xe cấp cứu đang ở bên ngoài, đi đi, chỗ này tôi lo"

Anh liền bế cô chạy ra xe cấp cứu:" Cứu cô ấy"

Ở bệnh viện, Lưu Mộng Uyển ở trong phòng phẫu thuật. Anh ở bên ngoài vô cùng lo lắng.

Mọi người nhà họ Lưu biết chuyện cũng chạy đến.

Lưu lão gia:" Con bé sẽ không sao đâu, cậu đừng lo lắng quá" vỗ vai anh, an ủi

Bác sĩ từ trong phòng phẫu thuật bước ra, anh liền nhìn bác sĩ

" Cô ấy sao rồi???"

Bác sĩ nữ:" Cô ấy không sao rồi"

Nghe vậy, anh liền thở phào nhẹ nhõm:" Không sao thì tốt rồi"

Bác sĩ nữ:" Nhưng...."

" Có chuyện gì sao???"

Bác sĩ nữ:" Cái thai thì không thể giữ lại, anh đừng nói cho cô ấy biết để tránh tình trạng không tốt"

" Được, tôi biết rồi"

Cô được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt. Anh luôn ở bên cạnh cô. Cô tỉnh dậy thấy anh ngủ, không kêu anh dậy mà để anh ngủ một lúc. Anh giật mình thấy cô đã tỉnh:" Em tỉnh rồi, anh gọi bác sĩ"

Vĩnh Thụy từ bên ngoài đi vào:" Không cần gọi đâu, tự tôi đến rồi đây"

" Cậu xem cô ấy thế nào rồi???"



Vĩnh Thụy kiểm tra sức khỏe cho cô:" Không sao rồi, ở lại theo dõi vài ngày là xuất viện được rồi"

" Ừm, cám ơn cậu"

" Cám ơn, bác sĩ Vĩnh"

Vĩnh Thụy:" Cô không biết đâu, cậu ta sắp gọi tất cả các bác sĩ từ các bệnh viện lớn đến vì cô luôn rồi đó"

" Cút đi"

Vĩnh Thụy:" Đi đây"

Vĩnh Thụy liền ra ngoài

" Anh, cái thai trong bụng em mất rồi ư???" giọng bình thản

Vì cô không biết mình mang thai từ lúc nào nên lúc bụng đau rồi máu chảy thì mới biết

" Em biết rồi ư???" ngạc nhiên

" Ừm, nhưng em mới biết thôi"

" Được rồi, chúng ta từ từ sẽ kiếm lại" an ủi

Nghe vậy:" Anh đang an ủi hay trêu em thế?"

" Em nói xem"

" Em muốn báo thù chuyện này"

" Được, chờ em khỏe thì cho em xử lý"

Cô liền nhớ đến Thanh Hải đã bị Lại Oánh đâm liền hỏi:" Anh ta sao rồi ạ???"

" Em hỏi ai???"

" Thái Thanh Hải ạ"

" Chết rồi" không vui

" Chết rồi ư??? Anh ta đã đẩy em rồi không mũi dao của cô ta???"



" Há, em được đấy nhỉ??? Chồng em lo cho em thế nào??? Vậy mà khi tỉnh lại đã hỏi thanh mai trúc mã của em rồi à???" dỗi

" Ơ...em chỉ hỏi thôi mà???"

" Được rồi, nghỉ ngơi đi, anh đi gọi cho mọi người nhà em biết để họ đừng lo"

" Dạ" vô cùng bình thường như không có chuyện gì xảy ra

Anh thấy cô bình thản khi sảy thai thì biết có điều không ổn nên ra ngoài gọi điện thoại rồi đến tìm Vĩnh Thụy

Ở văn phòng bác sĩ Vĩnh Thụy

" Có chuyện gì à???"

" Cô ấy lạ lắm"

" Lạ làm sao???"

" Khi biết cái thai không giữ được vô cùng bình thường như không có chuyện gì xảy ra hết đó"

" Có thể là cô ấy cũng không biết mình có thai nên vô cùng bình thường là đương nhiên mà!!!"

" Tôi thấy tâm trạng của cô ấy không đúng lắm"

" Để tôi kiểm tra giúp cậu là được rồi"

Vĩnh Thụy đi kiểm tra sức khỏe cho cô xong thì về văn phòng mình

" Thế nào???"

" Trầm cảm thôi, nghỉ ngơi và tịnh dưỡng, đừng để kích động sẽ khỏi thôi"

" Được rồi, cám ơn cậu"

" Anh em không mà, cám ơn gì chứ???"

Anh ở bệnh viện chăm sóc cho cô, mang công việc đến xử lý luôn.

" Em khỏe rồi, anh không cần phải chăm sóc cho em như thế này đâu"

" Không được, em phải nghỉ ngơi cho thật khỏe đi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.