Lại Oánh bị Thế Lâm bắt giam ở đồn cảnh sát vài hôm.
Khi Lưu Mộng Uyển khỏe lại và xuất viện liền muốn tìm Lại Oánh để giải quyết thù hằn với cô ta.
" Anh à, em muốn gặp cô ta"
" Em mới xuất viện thôi"
" Em khỏe rồi mà, hơn nữa bác sĩ nói em một tuần là xuất viện được rồi. Anh lại bắt em ở thêm một tuần nữa. Em bị béo lên rồi này!!!" trách móc anh
" Được rồi, được rồi, mai anh cùng em đi gặp cô ta"
" Dạ"
Anh liền lên phòng làm việc
Thế Lâm:* Alo*
" Cậu đưa cô ta đến nhà kho của tôi đi"
* Cậu muốn xử lý à???*
" Không phải tôi mà là vợ tôi"
* Hả???* ngạc nhiên
" Mai mang đến đó đi"
* OK*
Sau khi cúp điện thoại, Thế Lâm đi xuống phòng giam. Lại Oánh ngồi trong góc nhìn ra ngoài.
" Nè, cô động đến người không nên động thì cô tự túc lấy đó, ráng chịu đi"
Nghe vậy, Lại Oánh liền bò đến cạnh cửa:" Anh hãy cứu tôi, tôi không muốn chết, tôi cầu xin anh đó"
" Cầu xin tôi vô ích thôi"
" Anh là cảnh sát mà anh thấy chết mà không cứu à???" lớn tiếng
" Tự cô làm tự cô chịu đi"
Cô biết nếu động đến Mộ Nhiên Thành sẽ có kết cục không tốt đẹp. Gia đình cô cũng phải trả giá rồi, Tô Hiển động vào Lưu Mộng Uyển cũng phải trả giá. Cô chỉ còn cách cầu xin cảnh sát nhưng cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-chi-moi-em-thoi/2908077/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.