Chương trước
Chương sau
Vào trong nhà hoang, thấy chỉ có mấy tên. Anh bật cười:" Có nhiêu đây mà cũng muốn giết tao à???"

Hắn ta ở trên tầng nhìn xuống:" Mày dám đến một mình đúng là không hổ danh là đại ca có tiếng"

" Quá khen rồi"

Hắn ta:" Lên đây"

Anh đi lên đó, thấy đám đàn em của hắn, anh liền ngồi xuống ghế của hắn:" Tụi mày theo nó không sống được đâu"

Hắn ta:" Mày dám đến đây một mình không sợ cô vợ yêu của mày ở nhà sẽ gặp chuyện à???"

Anh đã đưa cô ra nước ngoài nên cười nói:" Không, mày muốn thì thoải mái đi"

Hắn ta:" Nếu vợ yêu của mày nghe được câu này thì sao nhỉ???" đưa điện thoại đã ghi âm lên

" Thử xem" giọng thách thức

Hắn ta:" Tụi bây lấy điện thoại của nó cho tao"

" Dạ"

Đàn em của hắn liền lao đến lấy điện thoại của anh

" Không biết Thái Sơn mà" nhanh chóng hạ gục bọn chúng

Hắn ta thấy thế liền lao vào đánh anh và lấy được điện thoại của anh

" Má mật khẩu" liền đè anh lấy vân tay" Được rồi" liền gửi đoạn ghi âm cho cô

" Mày..."

" Tao chỉ làm theo ý của mày thôi"

" Mày nghĩ vợ tao vẫn ở nhà à???" bật cười lớn

" Không ở nhà thì ở đâu???"



" Mày không cần biết"

Đàn em theo dõi nhà anh chạy đến:" Đại ca, trong nhà không có một ai ạ"

Nghe vậy, anh liền bật cười:" Mày vẫn còn non lắm"

" Mày chán sống rồi, vậy thì tao chiều"

" Vậy thì chấm dứt trong hôm nay đi"

" Mày không có tư cách để quyết định"

" Được" anh đứng lên và giựt lại điện thoại của mình

" Mày có gì tốt chứ??? Tại sao Hà Ỷ lại chọn yêu mày chứ??? Để rồi phải trở nên điên dại như thế"

" Tao đã nói rồi, tao không yêu cô ta"

Nghe vậy, hắn liền lao vào đánh anh, anh đánh lại hắn

" Tụi bây lên"

Đám đàn em của hắn lao vào kéo anh ra rồi đánh hội đồng anh

" Đánh mạnh lên"

" Mày là thằng chó hèn nhát nên cô ta mới không yêu mày đó"

Hắn ta nổi điên lên liền lao vào đánh anh, rút dao ra định đâm anh:" Mày chết đi"

" Ai chết còn chưa biết đâu" liền né sang một bên

Hắn ta thất thế ngã ngửa ra sau liền kéo anh theo:" Cùng chết đi"

Ở bên ngoài, bọn họ thấy lâu quá nghi có chuyện nên chạy vào xem thử, nhìn thấy hắn ta kéo theo anh rơi xuống tầng.

Lạc Phong:" Thành"



Họ liền chạy đến đỡ anh dậy

Con dao đâm vào bụng anh khiến máu chảy ra rất nhiều thêm việc ngã từ trên tầng xuống nữa.

" Đừng nói cho cô ấy biết"

Lạc Phong:" Lúc nào rồi, cố gắng lên"

Họ đưa anh đến bệnh viện. Vĩnh Thụy tiến hành cấp cứu cho anh.

" Đừng nói cho cô ấy biết được không???"

Vĩnh Thụy:" Được được, mày phải cố gắng lên đó, cô ấy và con trong bụng cô ấy cần mày đó"

" Ừm"

Mọi người ở bên ngoài vô cùng lo lắng cho anh.

Thế Lâm:" Hy vọng nó sẽ không sao"

Lạc Phong:" Mày không được có chuyện gì đâu đó, Thành"

Tưởng Minh Viễn:" Có nên nói cho vợ nó biết không???"

Lạc Phong:" Điên rồi à???"

Thế Lâm:" Cô ấy có thai, biết chuyện sẽ lo lắng rồi ảnh hưởng đến thai nữa thì phiền lắm"

Lạc Phong:" Lỡ giấu rồi, giấu luôn đi"

Tưởng Minh Viễn:" Khổ vậy trời"

Cô ở nước ngoài khi nhận được đoạn ghi âm mà Phi Hải gửi từ điện thoại của anh liền liên tục gọi cho anh nhưng không ai nghe máy, khóc, buồn:" Anh nói thế này là ý gì đây???"

Liên tục gọi điện cho anh nhưng không ai bắt máy vô cùng buồn bã. Thấy cô buồn bã, cô giúp việc liền đi đến:" Phu nhân, cô đừng buồn như thế nữa sẽ ảnh hưởng đến em bé trong bụng đó"

" Vâng, con biết rồi ạ" vì em bé trong bụng.nên cô không khóc nữa mà cố gắng chăm sóc cho mình để em bé trong bụng được khỏe mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.