Hẳn là không liên lạc với Cẩn, Cẩn dĩ nhiên cũng không chủ động liên lạc ta, chúng ta giống như đột nhiên biến thành người xa lạ, ta nghĩ, Cẩn vẫn còn giận ta đi, nhưng lần này, ta không nghĩ đến việc chuộc tội, ta tin tưởng, Cẩn sẽ yêu ta.
Trước kia vẫn luôn đối với chuyện này không có lòng tin, mà bây giờ, mình lại thay đổi, tin chắc mười mươi, có lẽ, ta đang tự an ủi đi, nhưng loại tín nhiệm này là thứ duy trì ta, giúp ta tiếp tục cố gắng mỗi ngày trong cuộc sống.
Vùi đầu vào học tập năm mười hai, chủ nhiệm lớp vui vẻ khen ngợi ta, không chỉ một lần nói rằng trạng thái của ta tốt lắm, hắn nói ta có thể ở thời điểm mấu chốt như vậy đạt được trạng thái tinh thần tốt nhất thật đúng là một việc tốt, nhìn dáng vẻ chủ nhiệm lớp, ta cũng thật cao hứng, người ba năm này vẫn bị ta coi thường nhưng vẫn đối với ta rất tốt, chủ nhiệm lớp, bây giờ mới phát giác được hắn cũng thật đáng yêu.
Từ ngày hôm đó trở về sau ta không đi qua lớp văn 2 nữa, chỉ sợ nhìn thấy Cẩn, thực hiện kế hoạch cấp cho chúng ta một khoảng thời gian để suy nghĩ, lần này, tuyệt đối không thể không kìm hãm bản thân được, nếu không thể khống chế bản thân, như vậy, liền giảm bớt cơ hội gặp mặt đi.
Đáng tiếc, chuyện A Đạt oán trách ta vẫn không thể cải thiện gì, cuối cùng ta vẫn là một mình tới tới lui lui, không muốn cùng người nào nói chuyện phiếm hoặc là nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nu-lao-su/1425031/chuong-31.html