Không nghĩ tới Cẩn lại đáp ứng ta, thụ sủng nhược kinh, lại phải kiềm chế nhắc nhở mình ngàn vạn lần đừng đánh mất hình tượng, tránh cho trở nên thất thố.
Cúp điện thoại, từ tủ sách tìm được "địa đồ thư", tìm thấy nơi Cẩn nhắc đến.
"Tây An ở vào 34 vĩ độ Bắc, bị vây bởi địa hình của các dải đất Bắc Nam tiếp giáp nhau, ôm lấy Tần Lĩnh, ở Tây An, đi về hướng Bắc chính là lưu vực Hoàng Hà, đi về hướng nam chính là lưu vực Trường Giang, đây là khu vực có địa lý đặc biệt, xét các đại đô thị trong cả nước thì đây là nơi duy nhất."
Cẩn thận nhìn bản đồ và thông tin, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ sẽ đi tìm hiểu rõ một thành phố nào, thành phố xa lạ rồi lại có cảm giác quen thuộc, đây là cảm giác rất vi diệu.
Đó là cố hương của Cẩn, gia đình của Cẩn, và phần tình cảm đẹp nhất cũng phát sinh ở nơi này, ở thành phố này, Cẩn để lại quá nhiều kí ức.
Đột nhiên rất muốn đi nơi đó, chân chính đi tìm hiểu cái thành phố đó, hiểu rõ nhiều hơn về chuyện của Cẩn. Có lẽ, thành phố đó, nơi mỗi một con đường cũng từng lưu lại dấu chân của Cẩn, nơi Cẩn lớn lên, luôn hận bản thân không kịp tham dự vào quá khứ của Cẩn, như vậy, liền bắt đầu từ bây giờ đi.
Ở nơi này trong một buổi tối, ta quyết định thành phố mình muốn đến, thi vào trường nào không trọng yếu, chỉ cần là ở Tây An, hết thảy đều tốt!
Lúc trận tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thuong-nu-lao-su/1425026/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.