“Tiểu tiện nhân, đi, xúc tuyết đi.” Một cái bàn tay đẩy tới, trong nháy mắt cả người Hạ Ngữ Mạt liền ngã ngữa ra phía sau.
. . . Lại nằm mơ ?
Nàng vô cùng kinh ngạc về toàn bộ những thứ trông thấy trước mắt, tuyết trắng xóa, gió thổi vù vù, điều này khiến cho thân thể nhỏ bé bị thổi lạnh run. Thân thể này thật sự rất nhỏ, nhỏ đến nổi cái xẻng còn cao hơn nàng.
Thân thể chậm rãi di chuyển, sau đó tầm mắt của Hạ Ngữ Mạt liền thấy hai bàn tay nhỏ bé sưng đỏ vì đông lạnh bắt đầu xúc một lớp tuyết dày, lại dùng khí lực của toàn thân, đem xẻng tuyết đổ vào giữa bụi cỏ hai bên.
Chỉ là động tác đơn giản như vậy, đã khiến nàng mệt thở dốc.
Cơ thể nhỏ bé liếm liếm môi, lại mạnh mẽ kéo cái xẻng bắt đầu chuyển động.
Hốc mắt tràn đầy nước mắt, mỗi một động tác, sẽ có một giọt nước mắt rơi xuống, đón gió lạnh, giọt nước mắt trào ra trực tiếp hóa thành bông tuyết rơi vỡ.
Không biết qua bao lâu, lớp tuyết thật dày kia tuyết tầng cuối cùng bị lột bỏ một nửa, nhưng mà nàng thật sự là không thể hiểu rõ, nàng rất đói, rất lạnh, rất khổ sở.
Nàng rất muốn về nhà, trở lại cái ôm ấm áp của mẫu thân. Lúc này hoa lưu ly hẳn là đã nở, nàng rất muốn đi hái một đóa, đặt vào trong phóng ngủ của mẫu thân, nhìn nụ cười mỹ lệ của nàng, sau đó được nàng sủng nịch vuốt ve, cảm thụ được hạnh phúc ôn nhu.
Toàn bộ những tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-thiep-that-kho-doi-pho/1670722/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.