Trương Tư Nguyên lại lần nữa khoác lên người bộ quân phục ra chiến trường. Kẻ thù lại là Doãn Đình Tín. Cô biết người đó không phải là đối thủ của hắn, nhưng không hiểu sao lần này cô lại có cảm giác lo lắng. Mặc dù hắn đã nói với cô không sao, nhưng sự lo lắng vẫn không hề giảm đi. Cô bước đến trước mặt, vẫn như trước giúp hắn khoác áo lên, còn không quên dặn dò:
"Nhất định phải hứa với em, không được bị thương, không được để trên người anh có thêm một vết sẹo nào nữa!"
"Anh hứa."
Trương Tư Nguyên hôn lên trán cô, xem như là nụ hôn tạm biệt. Hắn đội mũ lên, hiên ngang bước đi. Từng bước đi của hắn, như một hòn đá đè nặng trong lòng cô. Nếu như cả hai có thể sinh ra trong thời bình đã tốt, hắn không cần phải đi đánh trận, cô cũng không cần phải nơm nớp lo sợ như vậy.
Mấy ngày liền không có một lá thư báo bình an gửi về, khiến cô lo lắng đến đứng ngồi không yên. Trương Chí Tường cũng không nhận được bất cứ tin tức gì từ tiền tuyến. Lần này Doãn Đình Tín quay trở lại, khẳng định là có chuẩn bị, chỉ sợ ông ta lại giở trò gì đó gây bất lợi cho hắn.
Hôm nay Đường Ái Chân đang ở trong phòng đọc sách, Tiểu Nguyệt từ phía dưới đi lên gõ cửa phòng rồi bước vào báo với cô:
"Thiếu phu nhân, Trình thiếu soái đến tìm cô."
"Trình Quang Viễn? Anh ta đến làm gì?"
"Nói là có chuyện quan trọng cần gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720494/chuong-31.html