Tiền tuyến truyền về tin báo, Trương gia quân đã thắng trận, Doãn Đình Tín bị bắt sống, sẽ đưa về cho Trương Chí Tường định đoạt. Trương Chí Tường nhận được, cười đến không khép được miệng. Quả nhiên Trương Tư Nguyên không làm ông thất vọng, không những đánh thắng trận, còn bắt được kẻ phản bội về. Nhưng nếu để ông biết một chuyện, không biết ông có còn cười được nữa không?
Đường Ái Chân vừa tan học, bước ra khỏi cửa lớp đã nhìn thấy Đàm Uy đứng trước cửa. Vừa nhìn thấy cô, Đàm Uy đã vội đứng nghiêm, vẻ mặt trông có vẻ đang lo lắng gì đó, nhỏ tiếng gọi:
"Thiếu phu nhân."
"Đàm phó quan..." Đường Ái Chân khá bất ngờ với sự xuất hiện của cậu, "Sao cậu lại ở đây? Cậu ở đây, tức là Duệ Chân đã về rồi, đúng không?"
"Thiếu phu nhân, tôi đến để rước cô đi gặp tư lệnh."
"Vậy chúng ta đi thôi."
Đàm Uy gật gật đầu, dẫn cô đi ra xe. Đường Ái Chân quan sát sắc mặt của Đàm Uy, cứ cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng khi hỏi cậu, cậu cứ ấp úng không trả lời, bởi vì không biết nên nói như thế nào, bắt đầu từ đâu.
Khi xe dừng trước cổng bệnh viện, Đường Ái Chân liền hiểu rõ biểu cảm của Đàm Uy có ý gì rồi. Cậu nói dẫn cô đi gặp Trương Tư Nguyên, nhưng lại đưa cô đến bệnh viện. Cô nghĩ cũng không nghĩ, lập tức xuống xe chạy vào trong. Đàm Uy sợ cô xảy ra chuyện, lập tức đuổi theo. Cô chạy vào trong rồi mới nhớ ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-the-cua-thieu-soai/2720493/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.