Thất tịch ngày đó ai chờ đợi ta bên bến sông Trăng, để một ngày nhung nhớ một đời bị lãng quên......
Tháng sáu lạnh lẽo thê lương để tháng bảy mưa bắt đầu giăng lối, toàn con đường Kinh Tiến đều phủ đầy những tầng sương mờ hoặc. Thiên Nhi cầm ô chạy nhanh quanh hồ dự mà để ra bến sông Trăng kịp lúc gặp Cố Hữu, lúc đi ngang qua Mộc Châu quán nghe thoang thoảng trên lầu có ai hát bài tình ca
" Thất tịch mưa ngâu không dứt
nước mắt sông Trăng bay ngược lên trời
Thất tịch mưa ngâu không dứt
ta chờ đợi ai bên bến nhớ ngày đêm
Sông Trăng cuối bờ không ngã rẽ
tình ta vô cớ lại lạc mất nhau
Bạc vàng xuống nước còn phai
đêm nằm tôi nghĩ xem ai bạc tình "
Sông Trăng hôm nay ít người qua lại, Cố Hữu một thân phục trắng đứng bên bờ sông nhìn có vẻ lạnh lẽo lại vừa thấy cô đơn.
" chàng chờ thiếp không lâu phải không "
Cố Hữu vẫn đứng yên đó như pho tượng gỗ, hắn chỉ nhẹ mà lấy vạt áo lau đi vệt mồ hôi trên trán Thiên Nhi
" sau này đừng chạy như vậy, không việc gì phải gấp "
" ta sợ chàng chờ lâu sẽ nản "
" ngốc nghếch, đi thôi ta đưa nàng đi ăn chút gì "
" tới Mộc Châu đi, nơi đó có rượu "
Mộc Châu ồn ào náo nhiệt của ngày thường hôm nay lại yên tĩnh đến kỳ lạ, hành lang nơi đây vừa đúng lúc nhìn ra được sông Trăng. Phía xa xa bờ Dạ Lan có mấy người đang thả hoa trôi.
" Cố Hữu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tha-canh-hoa-xuong-song-trang-ay/79262/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.