Ai ngờ lúc đó, đỉnh đầu được một thứ gì đó trùm lấy, Hạ Trạch liền nghe được tiếng nước mưa tạt vào quần áo …
Ngay sau đó, có một người ôm chặt lấy bờ vai của y, liền dẫn y chạy nhanh xuống dưới!
Chạy tới dưới lầu, Hạ Trạch mới phản ứng lại được: “Sao cậu lại quay lên …”
Y còn chưa dứt lời, đã bị tiếng cười của Lâm Húc cắt ngang: “Nước vậy mà cũng không biết né sao? Ngốc!”
Hạ Trạch vốn còn định nói, không phải chính cậu nói phải xem ai chạy nhanh hơn hay sao?
Thế nhưng hồi nãy có một tiếng sấm bén nhọn …
Trong nháy mắt tất cả mọi thứ đều quên sạch, y kéo lấy áo khoác trên đầu mình của Lâm Húc rồi cùng hắn chạy!
Giày da lọt vào các hố nước, khiến bùn văng lên khắp nơi.
Hạt mưa cứ không ngừng rơi xuống lưng, ngoại trừ tóc và một phần áo sơmi, các chỗ khác đều ướt nhẹp.
Ánh tia chớp cắt phía chân trời lóe sáng cả bầu trời tối, mang đến tiếng nổ vang quái dị.
Tình cảnh như thế, khiến nhiều thanh thiếu niên thiếu nữ sợ hãi liền tắt máy tính trốn vào ổ chăn…
Cũng khiến cho nhiều thiếu nữ nhát gan hét rầm lên …
Thế nhưng, không biết vì sao …
Dù là Lâm Húc, hay là Hạ Trạch, cũng không sợ chút nào.
Không chỉ có không sợ …
Mà còn có cảm giác, cực kỳ kích thích.
Không biết là ai là người đầu tiên bật cười.
Cũng không biết là ai đột nhiên mở áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tai-do-thu-quan/2006447/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.