Khi tỉnh lại, Hạ Uyển Nhi thấy bản thân đang nằm trong một vòng tay ấm áp với mùi bạc hà thanh mát quen thuộc. Ngước lên hiện hữu ngay trước mặt cô vẫn là khuôn mặt vạn người mê ấy. Từ sau khi được cứu cô đã bên hắn một năm rồi.
Trong một năm qua vẫn là người đàn ông này luôn luôn bên cạnh giúp cô vượt qua mọi khó khăn, mọi đau đớn không bao giờ rời nửa bước. Quả thật nếu thời gian qua không có người này thì cũng không có Hạ Uyển Nhi cô của hôm nay.
Là hắn cứu cô từ cõi chết trở về, rồi đem đến cho cô cuộc sống hoàn toàn mới. Người trước mắt dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong sinh mệnh cô từ lúc nào. Là hắn nắm lấy tay cô khi cô rơi vào tuyệt vọng, đau khổ nhất. Là hắn truyền hơi ấm khi cô cảm thấy lạnh lẽo cô đơn nhất. Tiếp thêm sức mạnh động lực sống khi cô chơi vơi.
Cũng chính người này luôn ôn nhu, dịu dàng, nhẫn nại giúp cô vượt qua những cú sốc tinh thần. Bao lần cô vì bệnh trầm cảm mà có ý định tự sát hắn sẽ xuất hiện như phép màu rồi ôm cô vào lòng bảo bọc che chở. Đã bao đêm cô lâm vào ác mộng triền miên không thoát khỏi tựa như ngộp thở thì lại có một vòng tay vững chắc siết chặt cô vào lòng. Khi trời đổ mưa sẽ sợ cô mắc mưa cảm lạnh không tốt cho cơ thể hắn sẽ lo lắng muốn cô chỉ ở trong phòng. Khi nắng gắt oi bức vì sợ cô nóng khó chịu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-se-dua-em-ve-voi-gio/1152016/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.