Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - www.truyentop.netKhóe miệng Tịch Nhan nở nụ cười, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía hắn: "Ngươi không biết sao, con người có thói quen có mới nới cũ, một căn phòng dù rất thích nhưng ở lâu như vậy cũng sẽ có lúc chán ghét. Chỉ dựa vào sự phỏng đoán chủ quan của ngươi, làm sao biết được ta sẽ yêu thích chứ?"
Nhưng Hoàng Phủ Thanh Vũ không cười, chỉ là chậm rãi cúi thấp xuống, in dấu môi trên sườn mặt trắng nõn non mềm của nàng, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng ngữ khí cũng vô cùng khẳng định: "Bởi vì, ta biết rõ."
Môi hắn chậm rãi di chuyển trên sườn mặt của nàng, hôn giống như không hôn.
Tịch Nhan đột nhiên xoay đầu lại, lập tức in môi mình lên môi hắn, lưu luyến trằn trọc. Khi hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại, nàng đã bắt đầu nhẹ nhàng dùng răng nanh nhay nhay môi dưới của hắn, khi thì dùng chiếc lưỡi thơm tho khẽ liếm trên môi hắn. Sau đó, lại chủ động đem chiếc lưỡi mình thâm nhập vào trong miệng hắn.
Ánh mắt Hoàng Phủ Thanh Vũ sâu thẳm, tùy ý cho nàng thong thả mà mềm nhẹ quấy rối trong miệng mình, không ngăn cản nhưng cũng hùa theo nàng.
Hồi lâu sau, nàng mới chậm rãi rời khỏi miệng hắn, ngẩng mặt lên, ánh mắt mềm mại như tơ lụa nhìn về phía hắn: "Ngươi thích không?"
Thần sắc Hoàng Phủ Thanh Vũ mờ mịt nhìn nàng, cũng không mở miệng nói gì.
Tịch Nhan khẽ nhếch mày: "Sao, thì ra ngươi không thích. Đây là tài nghệ ta học được từ một số sư phụ vài ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416245/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.