Lúc này ở tây trấn, trên tầng hai của An Khang lâu, một thiếu niên áo trắng ngồi một mình đơn độc, nhìn kỹ lại là một khuôn mặt dị thường tuấn mỹ, không giống người phàm.
Trên bàn trước mặt, không có món ngon vật lạ gì quý hiếm mà chỉ có hai món ăn đặc biệt nhất -- một là dưa chuột ngâm giòn, một là bánh trung thu. Nguồn truyện: truyentop.net
Mỗi lần đến, hắn nhất định bao toàn bộ lầu hai, một mình một người ngồi đó cả ngày, khi đêm đến mới rời đi.
Hơn hai tháng nữa mới đến Trung thu, theo lý bánh trung thu không thể xuất hiện trên bàn ăn, nhưng hắn lại cố tình chỉ chọn mỗi món này mỗi khi đến đây, nhất định yêu cầu chủ quán làm vài cái bánh bày ra trên bàn, nhưng kỳ quái là chưa bao giờ ăn qua một miếng.
Tiểu nhị của An Khang lâu đứng ở đầu cầu thang ngây ngốc nhìn vị thiếu niên trước mặt – thiếu niên tuấn mỹ như thế, phong cảnh tuyệt mỹ như thế, quả thật là một bức tranh say đắm lòng người.
"Tránh ra!"
Bỗng dưng, một thanh âm thô lỗ truyền đến, nhất thời phá hỏng cả bức tranh tuyệt đẹp, cũng làm kinh động thiếu niên trong tranh -- hắn rốt cục quay đầu sang, ánh nắng mặt trời nhuộm đỏ một bên mặt, ánh mắt khoan thai, làm cho tiểu nhị hít thở không thông, nội tâm chấn động.
Cùng lúc đó, thanh âm dưới lầu càng ngày càng đến gần, thì ra là một tên lưu manh của trấn, Tên gọi gọi Từ Phúc, đã hơn một năm chưa xuất hiện ở trong trấn, không biết vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416149/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.