Chương trước
Chương sau
Hoàng Phủ Thanh Thần lên lầu ngồi ở chỗ đối diện hắn, giật lấy chén rượu trong tay, ngửa đầu uống cạn, sau đó vẻ mặt tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hoàng Phủ Thanh Vũ thản nhiên nhìn thoáng qua Đạm Tuyết theo sau hắn, lấy lại chén rượu, rót đầy rồi đưa cho Đạm Tuyết: "Muội muốn uống một chén không?"
"Đến lúc này mà Thất gia còn gữ được bình tĩnh như vậy, Đạm Tuyết bội phục." Đạm Tuyết thản nhiên nói, đưa tay ra tiếp nhận chén rượu.
"Trầm Đạm Tuyết!" Hoàng Phủ Thanh Thần bỗng dưng quát lạnh một tiếng, đoạt lấy chén rượu trong tay nàng, đột nhiên nhớ đến điều gì nên nhìn ra ngoài cửa sổ, dừng lại một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Thanh Vũ, "Nàng ta đâu?"
Hoàng Phủ Thanh Vũ một lần nữa rót một chén rượu, đưa lên chóp mũi ngửi ngửi, chỉ cảm thấy rượu trắng nơi này có mùi hương thuần hậu hơn so quỳnh tương ngọc dịch ở trong cung hắn uống cả năm qua, hương thơm tràn ngập mũi. Khóe miệng gợi lên ý cười nhẹ: "Sớm hay muộn cũng sẽ xuất hiện, gấp làm gì?"
Vừa dứt lời, liền thấy Chiêu Tử Hiên, Thập Nhất cùng Thập Nhị lên tới, Chiêu Tử Hiên tiến lên tham kiến hắn: "Thất gia người ngài muốn tìm, đã tìm được rồi."
Hoàng Phủ Thanh Vũ vẫn giữa thái độ không chút hoang mang như trước, nói: "Tử Hiên, ngươi cũng ngồi xuống uống một chén đi."
Thập Nhất ngẩn ra tương tự Thập Nhị bên cạnh, hai người quay mặt nhìn nhau một lúc, cuối cùng chần chờ ngồi xuống.
Thập Nhị thể hiện thái độ nóng lòng muốn biết: "Tử Hiên, ngươi nói cho ta biết Thất tẩu hiện tại ở nơi nào, ta đi trước gặp tẩu ấy. Dám từ trong tay Thất ca đào tẩu, chỉ e tẩu ấy là người đầu tiên."
Chiêu Tử Hiên nhìn qua Hoàng Phủ Thanh Vũ, thấy hắn không có ý ngăn cản, nên nói luôn: "Thất hoàng phi hôm nay trùng hợp đến đây trấn này, hiện tại đang ở tửu lâu phía tây trấn dùng bữa trưa."
Nghe vậy, Thập Nhị đột nhiên đứng bật dậy, xoay người liền chạy ra ngoài.
"Răng rắc", một chiếc đũa từ trong tay Hoàng Phủ Thanh Vũ bay ra đến dưới chân Thập Nhị thì bị gãy thành hai đoạn, hắn bị mất trọng tâm, lập tức ngã xuống thật mạnh.
Những người còn lại đều nhịn không được cười rộ lên khi nhìn thấy tư thế chật vật của hắn, lúc này Hoàng Phủ Thanh Vũ chậm rãi đứng dậy, đi đến bên cạnh Thập Nhị: "Thập Nhị đệ, đệ nói sai rồi, dám từ trong tay ta đào tẩu, nàng xem như là người thứ hai."
Dứt lời, hắn đi xuống lầu, nụ cười biến mất từ lâu giờ đây lại xuất hiện trên mặt.
Nhan Nhan, nếu muốn chạy một vòng lớn như vậy mới bằng lòng trở về bên cạnh ta, như vậy, ta cho nàng cơ hội. Nguồn: truyentop.net
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.