"Chàng......" Tịch Nhan không thể khắc chế bản thân khiếp sợ, mở to hai mắt nhìn đôi chân hoàn hảo của hắn, chỉ một thoáng bỗng hiểu ra tất cả.
Chân hắn vẫn còn lành lặn, nguyên vẹn, nhưng hắn vẫn giả vờ bị tàn phế, rõ ràng có ý đồ khác.
Chậm rãi đem nàng đặt lên giường, hắn cúi người, khẽ ngậm lấy vành tai của nàng, nhẹ nhàng cắn cắn, nỉ non: "Ta nghĩ như vậy mới có thể làm cho nàng thoải mái, đúng không?"
"Ừ......" Tay hắn thâm nhập vào trước vạt áo Tịch Nhan, chậm rãi di động, độ mạnh yếu của lực tay vừa đúng, làm cho Tịch
Nhan đang suy nghĩ mông lung khắc chế không được khẽ rên lên, đồng thời thân thể cũng dần dần nóng lên.
Khi lửa tình đã lên cao, quần áo trên người nàng đều bị thoát ra hết, do dược tính đã phát tác, Tịch Nhan cho dù có thẹn thùng cũng tràn ngập mị hoặc đem thân thể trắng như bạch ngọc hiện ra trước mắt hắn.
Trong lồng ngực của hắn bỗng dưng trào lên một cỗ nhiệt khí, ngón tay đi đến nơi tư mật của nàng, đồng thời cúi đầu xuống, nhu tình hôn nàng.
Tịch Nhan lúc này không còn chút sức lực tiếp nhận nụ hôn của hắn, cảm giác rõ ngón tay hắn mang đến từng luồng hơi nóng, đánh sâu vào cảm quan của nàng, cuối cùng không thể khắc chế bản thân thoát khỏi sự xấu hổ, tránh đi môi hắn, ôm lấy cổ hắn, đem mặt vùi vào sau chiếc gáy mếm mại của hắn, nhịn không được khẽ rên nhẹ.
Bất chợt mất đi vị ngọt đôi môi nàng, nhưng hắn vẫn không mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tuyet-sac-cua-than-bi-vuong-gia/1416127/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.