Soái ca nằm ở trên giường cũng vận y phục cổ trang.
Còn có, vừa rồi soái ca tự xưng “Trẫm”, mà những người này lại luôn mồm gọi hắn là hoàng thượng, chẳng lẽ là nàng bị dòng nước xoáy đưa đến hoàng cung thời cổ đại nha?
Nếu là sự thật, vậy thì đây là cái triều đại gì? Nhìn trang phục thì nàng không thể đoán được.
Trường bào với tay áo dài, tóc dài đã búi lên, chính xác là trang phục của cổ nhân. Nhưng cụ thể, cùng với triều đại nào thì hoàn toàn là một sự khác biệt.
Nàng rất thích lịch sử, đã từng có một lần, đối với trang phục của các triều đại sinh ra hứng thú say mê, quả thực nghiên cứu một phen.
Nhưng mà, trang phục những người trước mắt thì nàng chưa bao giờ gặp qua, giống như đem kiểu quần áo triều Hán kết hợp lại với triều Đường vậy.
Soái ca là hoàng đế, vậy những kẻ xung quanh đây chính là thái giám ư?
Thật lạ lùng.
Cổ Lạc Nhi không tin được mà nhéo mình một cái, thật đau a.
Lúc này nàng mới thật sự nhéo trên người mình, hơn nữa, nàng thật sự không phải đang nằm mơ.
Một thái giám bộ dáng đầu lĩnh tiến đến trước giường ngủ, cúi người xuống, cung kính hỏi: “Hoàng Thượng, người xem nên xử lí như thế nào?”
Soái ca ngay cả mí mắt cũng lười động, miễn cưỡng mà thuận miệng gạt ra hai chữ.
“Tiên phi.”
Dường như lúc nói ra hai chữ này khiến hắn mất rất nhiều khí lực.
Cổ Lạc Nhi không hiểu ý tứ của hắn, hắn nói là sẽ cho một Tiên phi gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/178501/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.