Hắn vì người ấy mà thất thần, người ấy trong lòng hắn khẳng định chiếm giữ một vị trí vô cùng đặc biệt.
Nàng đã sớm biết trong lòng Nhiễm Sương từng có bóng ma quá khứ, chỉ mong đừng ảnh hưởng đến tương lai của hắn và Trang Ái Liên.
“Vì sao lại nói vậy?”
Cổ Lạc Nhi cố giả bộ bỉnh tĩnh hỏi.
Trang Ái Liên cười khổ.
“Ta cảm giác được, ta cảm giác được trong lòng chàng yêu một người, nhưng mà, người ấy không phải ta.”
“Nhiễm Sương, hắn đối với cô không tốt sao?”
“Cũng không phải không tốt, nhưng không phải tốt như cái ta muốn, không phải loại cảm giác tâm tâm tương ánh như ta muốn.”
Cổ Lạc Nhi trầm mặc một hồi, thử hỏi.
“Ái Liên, Nhiễm Sương không tỏ ra hối hận với hôn nhân của hai người chứ? Hắn có bằng lòng cưới cô không?”
Trang Ái Liên hơi khó xử quay đầu.
Nhàn nhạt nói: “Chàng không hề, chàng nguyện ý lấy ta, hơn nữa còn mong muốn nhanh chóng lấy ta. Mà ta, cảm thấy, cảm thấy chàng nên cho ta một câu trả lời thỏa đáng, cũng như một câu thỏa đáng cho chính chàng.”
“Hắn nguyện ý cưới cô, có nghĩa rằng hắn vẫn quan tâm cô.”
“Nhưng ta không cam lòng như vậy, giữa ta và chàng dù sao vẫn như đang cách một tầng khoảng cách, ta không chạm đến tâm của chàng được.”
“Ái Liên, cô yêu hắn?”
Cổ Lạc Nhi chăm chú nhìn vào mắt Trang Ái Liên.
Trang Ái Liên ngơ ngẩn, sau đó cực kỳ kiên định gật đầu.
“Ta yêu chàng, cho nên mới quan tâm chàng.”
Cổ Lạc Nhi ngẫm nghĩ một chút.
Nói cho Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577172/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.