Đông Phong Túy vồ hụt, rầu rĩ không thôi.
Khó trách người ta nói nữ tử vô tài thì mới đức.
Nữ nhân, vẫn nên ít học đi một chút thì tốt hơn.
Nếu Cổ Lạc Nhi không biết võ công, hiện giờ chẳng phải đã ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn rồi sao?
Cổ Lạc Nhi mang trọng trách cải tạo kinh tế Vô Ưu quốc trong người, không tiếp tục so đo Đông Phong Túy trốn tránh trách nhiệm nữa.
Chỉ muốn nhanh chóng giải quyết công việc của nhóm hậu phi thật tốt.
Mà Đông Phong Túy hiển nhiên cũng thực hiện lời hứa của hắn.
Ngay tại ngày hôm sau khi hồi cung, hắn phái Phung Thái Úy đi tới Nam Phương thị sát tình hình thiên tai.
Nam Phương xảy ra nạn hạn hán nghiêm trọng, dân chúng lầm than.
Không biết Đông Phong Túy dùng phương pháp gì, mà lại khiến cho Phùng Thái Úy yêu tiền như mạng hi sinh một khoản tiền đáng kể đi cứu tế.
Cổ Lạc Nhi nhớ tới Đông Phong Túy đã từng nói.
Số bạc ấy, chẳng qua chỉ tạm thời để Phùng Thái Úy cất giữ thôi, sớm muộn gì hắn cũng phải nhả ra.
Không khỏi buồn cười.
Phùng Thái Úy có phần keo kiệt, tuy rằng tham ô không ít tiền bạc, nhưng trước giờ lại không nỡ tiêu nhiều tiền.
Cuộc sống của bản thân hắn không hề xa xỉ.
Hiện giờ rất đúng lúc, tiền tham ô đã được nhả ra kha khá rồi.
Chỉ sợ hắn đau còn hơn việc bị phái đi giải quyết thiên tai.
Có điều, sau lần giáo huấn này, Phùng Thái Úy đã biết Đông Phong Túy không phải ông chủ dễ đối phó, hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577167/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.