Năng lực Lý Tiến có hạn, sự vụ có chút khó xử thường phải phái người đưa sổ vào hoàng cung, để Đông Phong Túy xử lý.
Chỉ có điều bởi Đông Phong Túy đã dặn trước, nên những việc này không có ai biết đến.
“Lạc Nhi, chúng ta cải trang vi hành đi.”
Cổ Lạc Nhi lần nữa bị lời của hắn cả kinh đến ngây người.
“Hoàng thượng, ngài không mệt sao? Ngài không muốn hồi cung nghỉ ngơi sao?
Nghỉ ngơi?
Hiện giờ mỗi tối hắn đều nghỉ ngơi rất thoải mái, tinh lực ban ngày dồi dào, đang lo không có chỗ phát tiết đây.
Hiếm khi xuất cung một chuyến, cùng với Cổ Lạc Nhi đi dạo, nhân tiện bồi dưỡng cảm tình.
Đông Phong Túy mỉm cười.
“Không mệt.”
Thay đổi phục trang thường dân, xe ngựa cũng vứt một bên, cùng Cổ Lạc Nhi đi dạo.
Cổ Lạc Nhi thân là lão bản của Minh Châu lâu, nhưng rất ít khi lộ diện trước mặt người khác, Đông Phong Túy lại càng thâm cư trong cung, không người nào có thể dễ dàng nhìn thấy.
Cộng thêm hai người đều đã mang nón, che đi dung mạo hơn người, bởi vậy, không có người nào nhận ra bọn họ.
Hai người rất thoải mái dạo chơi cả buổi chiều, đến khi mặt trời lặn mới hồi cung.
Trong khi đó, Đông Phong Túy hữu ý vô ý hỏi về vấn đề kinh tế Cổ Lạc Nhi từng đề cập tới.
Cổ Lạc Nhi liền chỉ vào tất cả mọi người đang buôn bán trên đường, tẩy não Đông Phong Túy.
Nói cho hắn biết tầm quan trọng của kinh thương, cũng nói chút ít về các hình thức kinh tế cũng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577114/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.