Cổ Lạc Nhi đối với chuyện trong cung hoàn toàn không biết gì, còn tưởng rằng Đông Phong Túy đang ngủ nướng theo thường lệ.
Lúc hoàng hôn, trở lại Tử Tiêu Cung, đang định như trước kia, đến hậu viên tìm Đông Phong Túy.
Đã thấy Thi Vũ, Lộng Tình gọi nàng lại.
“Nương nương, hoàng thượng không ở trong hậu viên.”
“A? Hắn ở đâu?” Cổ Lạc Nhi thuận miệng hỏi.
Hai cung nữ vẻ mặt tươi cười, giống như gặp chuyện rất vui, kéo Cổ Lạc Nhi vào trong Cầm Sắt điện.
“Nương nương, người mau tới đây nhìn xem, hoàng thượng ban thưởng cho người một thứ.”
“Thứ gì vậy?”
“Người xem sẽ biết.”
Cổ Lạc Nhi bị hai cung nữ lôi kéo, thân bất do kỷ mà chạy vào phòng của nàng trong Cầm Sắt điện.
Đã lâu chưa đến gian phòng này, mỗi tối vừa về đến nơi đã ở cùng một chỗ với Đông Phong Túy.
Mới vừa tiến đến, nhìn thấy gian phòng trống không chỉ có một chiếc giường cùng một chiếc tủ quần áo, cảm giác đặc biệt quái dị.
Gian phòng này, rộng quá.
Sao trước kia lúc ở đây, chưa từng cảm thấy trống trải thế này?
Là tâm tình bất đồng thôi.
Thi Vũ Lộng Tình lấy trên giường một đống đồ vật, nâng đến trước mặt Cổ Lạc Nhi, hứng khởi hỏi.
“Nương nương, người xem y phục này có đẹp không?”
Cổ Lạc Nhi lúc này mới thấy rõ, trên tay hai nàng, là một bộ váy áo phi thường hoa lệ.
Hoa lệ nhưng không tục khí, vô cùng cao nhã.
Ngày đó nàng tới thời không này, trong số rất nhiều váy áo Đông Phong Túy ban cho nàng.
Nàng thích nhất bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577108/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.