Ngồi ở bên cạnh Cổ Lạc Nhi.
Hỏi: “Lạc Nhi, có chuyện gì thế? Buôn bán ở Minh Châu lâu tốt như vậy, tháng sau chúng ta có thể mở thêm cửa hàng rồi, tỷ còn chưa cao hứng sao?”
Cổ Lạc Nhi lắc đầu.
“Không có gì, quá nhàm chán thôi.”
Nàng có thể nói cho Đông Phong Linh, nàng chân đứng hai thuyền, đồng thời thích hai người sao?
Ý nghĩ này vừa mới lóe lên, chính Cổ Lạc Nhi cũng khiếp sợ.
Nàng thích Đông Phong Túy sao?
Dường như có chút chút a.
Không biết từ lúc nào, nàng không hề chán ghét hắn, thậm chí mỗi ngày đều mơ hồ mong đến buổi tối.
Bởi vì đến buổi tối, nàng mới có thể cùng ở một chỗ với Đông Phong Túy, thế giới chỉ riêng hai người.
Trời ạ, nàng đang làm sao vậy? Nàng làm sao có thể là loại nữ nhân vô sỉ như vậy?
Ăn trong chén nhìn trong nồi.
Không thể không thể được.
Cổ Lạc Nhi tiếp tục giật tóc của mình.
“Lạc Nhi, tỷ bị ốm sao?”
Đông Phong Linh kéo tay nàng, nói đùa với nàng.
“Lại tiếp tục giật nữa, tóc của tỷ đều bị giật hết, xem hoàng huynh còn cần tỷ hay không.”
Đúng là vạch áo cho người xem lưng mà.
Cổ Lạc Nhi bất mãn nói: “Ta không thèm hắn thích ta.”
“Không thèm sao còn đi câu dẫn huynh ấy?”
“Ta mới không có.” Cổ Lạc Nhi giơ hai tay làm động tác thề.
Nàng thật sự không có a, chẳng những không có câu dẫn, còn nghiêm khắc cự tuyệt Đông Phong Túy là đằng khác.
Bằng không, chỉ sợ nàng đã sớm chính thức trở thành Tiên phi.
“Không có?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577104/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.