“Hảo chưởng lực.”
Cùng với tiếng khen, Đạp Tuyết đầu che lụa đen từ phía trong đi ra.
“Quá khen.”
Lãnh Dạ cũng không nhìn hắn, cầm ấm trà trên bàn, rót hai chén, tự bưng lên một chén nhấp nhẹ.
“Lần này thì ngươi yên tâm rồi chứ?”
Đạp Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, lụa đen cũng nhẹ nhàng đong đưa.
“Ba tháng sau thì sao?”
Lãnh Dạ đặt chén trà xuống, lạnh giọng đáp.
“Chỉ cần ngươi tới Ma Thiên Nhai, bất luận kết quả thế nào, ta vẫn đưa giải dược còn lại cho nàng.”
“Được, có lời này của ngươi, ta yên tâm. Đến lúc đó ta sẽ tới tìm ngươi.”
Đạp Tuyết lời còn chưa dứt, đã lách người vào phía trong nội thất.
Lãnh Dạ chậm rãi đi vào nội thất, chỉ thấy bên trong trống không, Đạp Tuyết cũng biến mất.
Lãnh Dạ lẳng lặng đứng, suy nghĩ.
Đông Phong Túy, Đạp Tuyết công tử, chẳng nhẽ thật sự không có liên quan?
Song, cho dù không phải cùng là một, ít nhất giữa bọn hắn chỉ có một Cổ Lạc Nhi.
Đạp Tuyết công tử quan tâm đến Cổ Lạc Nhi, là hắn đã yêu nàng.
Mà nàng, lại là phi tử của Đông Phong Túy.
Về sau, xảy ra chuyện gì? Nhất định sẽ rất thú vị.
Suy nghĩ vạn điều, cuối cùng tất cả đều ở Cổ Lạc Nhi.
Chưa từng có nữ nhân nào có thể ung dung mà đối diện y như thế, ứng phó như thường.
Các nàng nếu không phải sợ hãi y, thì là mê luyến y. Mà Cổ Lạc Nhi bị y bức ép, nuốt thứ gọi là Tiêu hồn tán, lại giống như không có chuyện gì, sống vẫn tiêu diêu tự tại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577102/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.