Khi Đông Phong Túy tỉnh lại, theo thường lệ vừa lúc mặt trời lên cao.
Hắn còn chưa mở mắt, liền phát giác có gì không thích hợp.
Trong phòng có người.
Hơn nữa, không chỉ có một người.
Hành tẩu giang hồ dưỡng thành tính cảnh giác làm cho Đông Phong Túy vẫn nhắm hai mắt như cũ, dáng vẻ làm bộ như đang ngủ say.
Hắn cẩn thận nghe ngóng, trong phòng có tiếng hít thở của hai người.
Hô hấp rất nặng nề, hiển nhiên là nam tử, hơn nữa, hiển nhiên là nam tử không biết võ công.
Kỳ quái, là ai ở trong phòng hắn?
Đông Phong Túy lấy tư thế trước sau như một lười biếng của hắn, tính toán rời giường.
Thân thể vừa giật giật, lại nghe thấy thanh âm của Hỉ Thuận.
“Hoàng thượng, coi chừng, ngài không thể cử động.”
Đông Phong Túy nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”
Lúc này hắn đã thấy rõ, đứng ở trong phòng chính là hai tiểu thái giám bình thường phục thị hắn.
Hỉ Thuận đáp: “Hoàng thượng, Tiên phi nương nương đã giao qua, sau lưng ngài đang trọng thương, không thể di chuyển.”
Đông Phong Túy trong lòng xao động qua một tầng ấm áp.
Nha đầu kia, còn rất quan tâm của hắn chứ sao.
Đương nhiên, cũng có một chút áy náy, hắn lừa gạt Cổ Lạc Nhi thiện lương, chỉ để bản thân hưởng thụ.
Đáng tiếc, ấm áp cùng áy náy của hắn rất nhanh liền không còn nữa.
Đông Phong Túy hai cánh tay chống lên, định đứng dậy.
Lúc này, hắn mới phát hiện, hắn thế nhưng lại thẳng tuốt duy trì tư thế mặt hướng xuống ghé bên giường mà ngủ.
Bộ dáng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577088/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.