Đáng tiếc, kích động của hắn vừa mới bắt đầu, nước mắt nóng hổi vừa mới nhạt nhòa hai mắt, đã thấy Đông Phong Túy ngồi lên một tảng đá bên bờ.
Còn duỗi lưng một cái nói: “Mệt quá a. An Thụy, ngươi cũng tới ngồi một chút.”
An Thụy lệ nóng vừa mới hiện ra trong vành mắt lập tức lại thu trở về.
Aizz, muốn Hoàng thượng đổi tính, chỉ sợ so với lên trời còn khó hơn.
Nào dám ở trước mặt Đông Phong Túy ngồi xuống, quy củ đứng phía sau hắn.
Đông Phong Túy cũng không miễn cưỡng, ngoảnh lại tự thưởng thức cảnh sắc mặt hồ.
Nơi bọn họ đang dừng chân, là ở dưới bóng một tán liễu rậm rạp.
Bên cạnh bóng liễu, là một khối quái thạch khổng lồ, trên mặt còn khắc hai chữ to.
“Kính Hồ.”
Bên kia cự thạch, một tòa Tiểu Bình đài làm bằng gỗ vươn dài trên mặt nước.
Ở trên Tiểu Bình đài, càng tiện cho việc ngắm cảnh, còn có thể câu cá.
Đông Phong Túy vừa lúc đi qua, vốn là định lên trên Tiểu Bình đài, cuối cùng ngại trên đó không có nơi ngồi, bởi vậy mới ngồi xuống dưới bóng liễu này.
Đông Phong Túy cân nhắc, sau này hắn cần phải sắp xếp vài bộ bàn liền ghế trên Tiểu Bình đài này.
Ừm, về sau, khi Hạnh hoa tàn, buổi sáng hắn liền dời đến chỗ này ngủ đi.
Đông Phong Túy ngồi dưới bóng liễu chưa lâu lắm, đột nhiên nghe bên kia cự thạch truyền đến thanh âm hai nữ tử nói chuyện.
“Lạc nhi, tỷ xem, Kính Hồ này thật là đẹp a?”
“Ừ, rất đẹp, là cái hồ đẹp nhất mà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577054/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.